Chuyến bay 185 đã cất cánh, tiếng người nhốn nháo chào hỏi nhau, những câu chuyện về Tết được mang ra chia xẽ, cặp vợ chồng già ngồi kế bên nàng mang mận, chôm chôm bày ra bàn... tất cả như một xóm nhà lá trong một không gian nhỏ hẹp, nàng im lặng khẽ nhìn ra khung cửa sổ...
Chênh vênh giữa tọa độ 13000m, lạc loài giữa hai lằn ranh giới như thiên thần và ác quỷ, cảm giác freedom trong cõi người cũng có sự thú vị cho miền ảo giác, ít ra nơi đây còn có sự chọn lựa giữa hai ngã rẽ...nàng khép mắt cho phần hồn thoát ly ngoài thân xác...
Xin một khoãnh khắc bình yên giữa muôn ngàn ngọn sóng...
Nàng nhấp chút rượu chát sóng sánh màu vàng nhạt từ tay người nữ tiếp viên, chút chát đắng, chút ngọt liệm sâu thẫm như ly cafe nàng hay gọi, "ít sửa, nhiều cafe", nếu tát cả đều ngọt như viên kẹo đường có lẽ tình iêu sẽ chẳng bao giờ tồn tại...
Chợt nhớ đến câu sám hối trong giáo đường, "Lỗi tại tôi, lỗi tại tôi mọi đàng!" và sau đó con chiên tự đấm vào bên trái nơi có trái tim của mình, ...có phải vì Chúa chưa từng iêu ai nên Chúa tự trừng phạt trái tim mình???
Có một câu hát mà nàng đã nghe từ đâu đó
"Con tim chân chính không bao giờ biết... nói dối..." người nhạc sĩ phải chăng đã đòi hỏi quá nhiều cho một nghích lý mang tính chất ngọt ngào?!
...
Chuyến bay gần 12 tiếng đến Moscow, người người thở phì phèo ngủ gà ngủ gật, nàng mở Ipad, mười ngón tay nàng vẫn luôn rượt đuổi những cảm xúc bất chợt đi hoang, lan man trong HV's blog!
Moscow 1030pm
HV
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét