Thứ Năm, 15 tháng 8, 2013

Gió và Em!

Sáng,  

Hơi lạnh còn vướng vất trong phòng,  trong bóng tối mờ mờ bàn tay nàng theo thói quen tìm phone,  ghé mắt vào email như một thói quen,  và quẳng phone sang một bên...nhắm mắt.
Hình ảnh ma quái lại hiện về dai dẳng, ray rứt, khiếp mình có muốn tương tư ai, sao lại cứ ám ảnh như hồn ma từ tối đến sáng thế này?

Nướng hơi trể trể, mami alo,

"Con có uống cafe không, sang Mẹ lấy một ly rồi đi làm!"

Biết ngay mami ở nhà chán rồi,  "kiếm chuyện" đi ra đường đây, nàng thả câu lững thững,

"Hôm nay mẹ có muốn đi xuống phố không, trời nắng nhẹ và đẹp, chốc con đến đón?"
"Thôi mắc công con lại đưa về, còn phải đi làm, uhm mà khi nào đến để Mẹ sửa soạn?"

...
"Đưa em xuống phố trưa nay, đêm về loáng choáng cơn say..." một câu trong bài hát của ai đó nghe từ lúc nào đó bỗng hiện lên lỡn vỡn, hôm nay người nàng đưa xuống phố là mami, áo khoác màu xanh nhạt, trang điểm nhẹ nhàng, nhìn thời gian đọng lại trên mái tóc điểm sương, chợt thấy dòng đời sao tàn nhẫn (với tui) quá...

Nàng ghé đến Việt Travel lo vé máy bay,  người nhân viên vừa gặp mặt nàng đã nói, 

"Nàng ơi nàng bay nhiều quá thôi làm luôn cái Visa VN 5 năm cho rồi,  mỗi lần bay bắt nàng chụp hình hoài thương quá!'

"Hiiii, chắc anh sợ bể máy,  cám ơn nha..."
"Không có chi nàng, đi đâu thì đi đi mai ghé lấy nhé!""

Nàng đưa mẹ đến  Thiên Thanh  ăn Bún chả HN,   chợt nghe nhói nơi bao tử, 

"Con cứ ăn uống không đều độ tùy hứng khi vui khi buồn, khi bận việc khi lười ăn,  ốm nhom rồi mà không biết lo thân, để bị đau như vậy..."

Cơn đau bao tử đột xuất sao lại xuất hiện ngay lúc này, năm canh mười thuở mới xuất hiện một lần, mắc quái gì ngay bây giờ lại hiện lên? báo hại để mẹ mình lo và la, quái thật...
Thời buổi bây giờ, có ai lại ăn uống phải đúng giờ như em bé, nào stress, nào lo lắng, nào ham vui, chán không ăn thế là đau thôi mà...

Trở về lại văn phòng,  giải quyết bao công việc và để mắt vào blog tí, dạo này blog mình đóng rêu thật chứ chẳng chơi, bỏ quên thiên hạ thì thiên hạ cũng cóc có nhớ mình,  chắc là mình tu lên đến đạo dừa rồi, huhu...!
Gió và em
Đong đưa chút gió
chút hồn thơ
Lã lướt như say 
giữa chđời
Hồn tôi...  
theo gió,
theo vạt nắng
Bay đến bên Người... 
khẽ hôn thôi...!
 hv
(For JY)

2 nhận xét:

  1. CỏMarch 15, 2013 at 6:37 AM

    "... bỏ quên thiên hạ thì thiên hạ cũng cóc có nhớ mình..."
    Ta không quên... Ta không quên... He he... Bằng chứng là vẫn qua Mỹ thăm Vy đều, vẫn vô blog bắt lỗi chính trã đều... Hehe...
    Nướng hơi trể trể- trễ trễ (Dấu ngã, cười...!!)
    một câu trong bài hát... bỗng hiện lên lỡn vỡn,...- lởn vởn (dấu hỏi)
    "Con cứ ăn uống không đều độ..."- điều độ
    năm canh mười thuở...- chưa nghe bao giờ (nên không biết đúng sai), có thể viết như thiên hạ vẫn thường viết là... "năm thì mười họa"
    ---
    He he... Mà Vy giống ông Nguyễn Thủ tướng của việt Nam lắm nghe, rất chuộng cái việc bỏ sai... dấu hỏi- ngã. Cười!! Hôm rồi, ghi trong sổ lưu niệm sau khi thị sát đoàn không quân Yên Thế (trung đoàn 923, quân chủng phòng không- không quân), ông Thủ tướng viết sai chính trã tùm lum: chữ “bảo vệ” viết thành “bão vệ”, chữ “của đảng” thành “cũa đãng”,“Thủ tướng” thành “Thũ tướng”, “chính phủ” thành “chính phũ”. Giống Vy nhà ngươi quá, hehe...
    ---
    Còn bây giờ... "quạ" cí bài thơ của Vy nhà ngươi nè:
    -
    Đong đưa chút gió
    chút hồn thơ
    Lã lướt như say
    giữa BỤI BỜ
    Hồn tôi...
    theo gió,
    theo vạt nắng
    LẺN đến bên Người...
    hôn
    cho
    cứng đơ...!
    Hơ hơ...
    Um cái... Hơ hơ...


    Trả lờiXóa
  2. P DoMarch 16, 2013 at 10:16 AM

    Úi trừi đất ơi, mềnh tưởng mềnh diết hết sai trính tã dzồi, ai dè còn xai gứm... [crying]
    Đâu có dám so tài dí cí ông TT của VN, lỗi tại xứ Cờ Huê này nhỏ lớn hổng dạy mềnh bỏ dấu, biết sao giờ, động vô làng VN nó dấu lia chia, mềnh theo muốn nghộp...thở, lọng cọng lựng khựng, hix... [sad]
    Chẳng dấu gì anh Cỏ, nhà em mà có cảm "súc" bất chợt thì cứ hỏi ngã gặp đâu uýnh đó, lúc trước mới vào blog mềnh còn chơi theo thứ tự xếp hàng, cứ hỏi rồi đến ngã rồi đến hỏi, rồi ngã hehe chứ còn tra tới tra lui cí phần bỏ dấu thì cảm hứng của em nó bỏ đi...mịa nó rồi...
    Nhưng anh Cỏ nhớ qua trỉnh dùm em tí, khg thì tiếng Việt của em càng ngày càng dún như đêm ba mươi í...

    Ah lúc viết cái chữ vạt mềnh cũng khg chắc nó là vạt hay vac anh CỎ ui
    Bà con nói chử nào hỏi, ngã thì mềnh nghe theo chứ có biết phân biệt tại sao em í không chịu ngã mà cứ...hỏi, thôi thì lỗi tại cí xứ Cờ Hoa lười biếng này, ăn Hamburger cố mạng rồi cử tối ngày Me-You, báo hại chúng em nữa Tây nữa Đông nghiêng ngã tơi bời [tongue]

    Reply

    CỏMarch 16, 2013 at 12:29 PM

    Vạt nắng thì đúng oỳ. Cười!! Vạc... thì có vạc dầu chẳng hạn, hay như là cánh vạc... "Như cánh vạc về chốn xa khơi..." đó! Cười!! Vy vô tư đi nhen, Cỏ sẽ bắt lỗi giúp cho Vy (Biết tới đâu bắt tới đó à!) Và Vy viết tiếng Việt như này là... quá giỏi luôn rồi đó, chẳng học hành nghiêm túc tiếng Việt một ngày nào, lớn lên trên đất Mỹ mà viết được như vầy, khối người Việt ở trong nước phải cúi đầu trước Vy đấy chứ chẳng chơi... Nói hoàn toàn nghiêm túc đấy! Nghiêm!!
    "Bà con nói chử nào hỏi,..." - chữ (dấu ngã) Thôi thì... lúc nào cũng cứ... ngã đi, cho tui nhờ. Cười! Khỏi phải... hỏi hỏi gì mất thời giờ... Hơ hơ!!
    Reply
    Replies

    P DoMarch 17, 2013 at 10:15 AM

    Okie. replied cái còm này trước, cám ơn anh Cỏ sẽ tiếp tục qua bắt lỗi ...tui, thật ra khg nhờ vậy sao mình biết mình "xai" [happy]
    Ủa, mà sao dạo này bom đạn đâu mất rồi mà comment qua lại tự dưng...lịch sự ghê gớm luôn [tongue] anh Cỏ hén [big grin]
    Reply

    CỏMarch 17, 2013 at 12:36 AM

    Bỏ sót bữa qua cái lỗi này nữa nè:
    "báo hại chúng em nữa Tây nữa Đông nghiêng ngã tơi bời..." - nửa Tây nửa Đông... (dấu hỏi). Cười...!!
    Reply
    Replies

    P DoMarch 17, 2013 at 3:19 PM

    [big grin]
    Reply

    P DoMarch 17, 2013 at 5:10 PM

    Nắng chiều nhạt dần...mọi thứ đều nhạt!
    Lại lục lọi mắt kính đen treo lên gương mặt đã vơi hết nửa ngày đời, để thấy rỏ tất cả chẳng qua một làn kính mỏng... [big grin]
    Reply
    CỏMarch 17, 2013 at 10:55 PM

    "... để thấy rỏ tất cả chẳng qua một làn kính mỏng..."- để thấy rõ (dấu ngã). Cười!! Ngoài ra, Vy viết câu này hơi... âm u, tối nghĩa, chẳng có gì RÕ ràng... Ví dụ (chỉ là ví dụ thôi nhé) viết như thế này thì rõ hơn chút nè: "... để thấy rõ tất cả chẳng qua chỉ như những lớp sương mờ qua làn kính mỏng..." [big grin] Cười!
    Reply
    Replies

    P DoMarch 23, 2013 at 1:19 AM

    [tongue]

    Trả lờiXóa