Thứ Sáu, 30 tháng 1, 2015

Banana bỏ dấu tiếng Việt!




"2 Tô bún riêu ốc cay cay đê, nhiều rau kinh giới, tía tô bà chủ ui."
"Dưới bếp đó cưng, đi xuống bếp tha hồ mà lấy rau gì cũng được, mấy cưng cứ tự nhiên..."

Bà chủ quán ở đây người Nam,  giang hồ đồn người Nam rất chịu chơi, dễ thương, hòa đồng, bọn chúng tôi lâu lâu mới ghé đến thăm chị một lần, lần nào cũng thế chị cấp lệnh tự nhiên vào-ra bếp thích rau gì cứ việc gom ra đĩa, đôi khi ăn Bún chả cá Hà Nội, bánh xèo,  chúng tôi hốt ra một rỗ rau ăn tới mặt xanh như lá cây...:P
Chị khoảng chừng hơn +50, người đầy đặn hơi có dư da thịt, sang Mỹ đã lâu năm chồng mất chị trở thành góa phụ nuôi con, vì chị hay mặc đồ màu đen nên bà con tặng chị biệt danh Black Widow ;;)  , nghe nick thì kinh khủng thế nhưng chị hiền như cục bột,  đặc biệt khoảng chiều khách thì chị là số 1 ở xứ Houston này...

2 Tô bún riêu ốc được mang ra thơm bốc mũi, con bạn mình cũng vào lục bếp của người ta mang ra một rỗ rau xanh mát mắt, 2 đứa đói bụng lau sơ đủa muỗng chưa kịp ăn thì một đứa bạn alo:

" Hey how do I bỏ dấu tiếng Việt?"
"Download "Gõ tiếng Việt" có Icon letter V in the green box"
"Ok, done that, but how do I bỏ dấu, i don't know how to do Vietnamese typing?"
"Just follow the instruction"
"I don't understand Việt!"  :((

Ai da, banana nói chuyện tiếng Việt còn OK Salem, chứ đòi bỏ dấu mà không biết đọc thì...chết một cửa tứ, cái khoảng này ngày xưa hoàng thị mình cũng bị vấp phải,  đành lon ton vào blog tập viết, tập bỏ dấu đến giờ này đã hơn 4 năm bỏ dấu xai vẫn còn ...xhai, huhu (Ai hổng tin nhìn lại đi, xai tùm lum tà lưa :)) )

"Tau không biết làm sao chỉ mày, để lò mò vào Google xem hắn có vấn kế gì giúp không, chứ I don't know how to giải thích to you..."
"I'm at the office kinda quỡn muốn bỏ dấu tiếng Việt vào desktop and Phone cho ngầu với thiên hạ mà đọc intructions tiếng Việt tới lui chẳng hiểu nó nói gì trong đó nữa, loạn xà ngầu, hix"
"Tau đọc còn không hiểu nữa nói chi mày,
Xin chia buồn, khà khà... You're not the only one:)) "
"Mày gõ tiếng Việt được mà, phải giúp tao, S.O.S. !!!"
"Ok Salem,  chút nữa ghé qua,  đang ăn lunch ở Bellaire!"
 
Haizz tô bún riêu nguội mất tiêu roài...

 



 hv



Thứ Bảy, 17 tháng 1, 2015

Tìm lại ngày xưa...!




Tôi gặp lại em, một cô em 23tuổi du học sinh từ VN,  tôi giật mình và ngỡ ngàng vì sự thay đổi đến bất ngờ của cô em sau 3 năm "khi ẩn khi hiện"... 
Em ngại ngùng nhìn tôi qua lớp son phấn lòa loẹt, chiếc áo đầm bó sát cổ cắt sâu, em như già hơn trước tuổi vì đã cõng trên vai lớp ăn chơi vừa mới bắt đầu mà với em, có lẻ là điều làm em tự hào nhất...

"Hello chị Vy"

Hello chị Vy, được thoát ra từ đôi môi tô phết vết son trong vũ trường, tôi nhớ lại 2 năm trước em rụt rè mở cửa văn phòng tôi, nét VN còn in hằn dấu trên gương mặt còn ngơ ngác mùi rau muống luột...

"Em chào chị ah"
"Chào em!"

Lăn xã trong thuơng trường làm ăn,  cảm nhận đầu tiên về người đối diện và luôn ít nói để người đối diện mở miệng là kinh nghiệm tôi học được từ Donald Trump.

"Ở đây có cần người làm không chị?"
"Em có thể làm được việc gì?"
"Em sang đây du học ạ, nhưng em cần thêm việc làm part hoặc full time ạ!"

Lối nói chuyện còn kiểu cách của người chân ướt chân ráo, sau vài câu phỏng vấn cô em tôi giải thích về một số công việc em có thể tìm và cho em số phone để em có thể liên lạc hoặc cần giải đáp hầu giúp em về cuộc sống cũng như những cạm bẩy ở xứ người.

Gần 2 năm sau, cô em alo:

"Chị Vy ơi, chị có biết ai có quốc tịch Mỹ có thể giúp em ở lại đây không?"

Tôi biết tỏng giá cả dịch vụ "mua bán"  này,  tôi hỏi em có biết giá cả thế nào chưa, khi em còn trong nước và khi đã sang đây du học, và những phiền toái khi lấy phải một ông "chồng" hờ trên giấy tờ nhưng ông ta laị mắc bệnh "quên" cứ ngỡ em là "vợ" thật 24/7? khi Sở Di Trú viếng thăm nơi ăn chốn ở của "vợ chồng son" và khi bị họ điều tra?

Thế là em biến mất từ dạo đó đến đêm qua, tôi tình cờ gặp em ở vũ trường...

Tôi đến họp mặt cuối năm với một số bạn và xuất hiện hơi trễ, em đi lướt qua tôi và đứng khựng lại, tôi cũng vừa xoay lại và ôi trời ơi, con nhỏ du học sinh đây mà, sao...?

Em đến ôm tôi, thầm thì

"Chị Vy, chị luôn đẹp như ngày nào, chị uống với em một ly nhé?"
"Ok em!"
"Sao chị luôn ít nói với em, nhưng em rất nể chị đó"

Rồi...em cười, nụ cười đã lem luốc mùi vị đàn bà trong ánh đèn màu, tôi im lặng không nói gì theo em đến bàn lũ bạn của tôi...

Em rót ruợu, em nhìn tôi nháy mắt, pha rượu rất nghề

"Đây, em mời các anh các chị, nhất là chị Vy"

Tôi cầm lấy ly rượu chưa uống, nhìn em tôi quyết định xem em như cô em vũ trường vì sự lột xác và có lẻ những gì tôi muốn nói cô em sẽ chẳng thèm nghe...

Em lăn xã vào cuộc sống về đêm, suốt ngày lo shopping kiếm những bộ áo quần it vải, uống nhiều rươu, và cười toet toét,  em nói nhỏ vào tai tôi

"Em gặp chị trong phòng Nữ được không?"

Tôi gật đầu đứng lên theo em...

"Em làm ở đây Ok lắm chị, họ rất mến em đó vì em uống rượu và làm việc giỏi"
"Hai vợ chồng chủ đây cũng là bạn chị, nhất là người Host ở đây"
"Em mới nhảy qua đây tuần trước từ Club bên kia, chị thấy em thế nào?


Tôi không trả lời thẳng câu hỏi đó,  tôi muốn cho em một lần cuối cùng trò chuyện giữa chị em với nhau trước khi tôi chấp nhận một điều, em đã không còn như trước và đương nhiên sẽ không cần đến lời khuyên nhủ của tôi.

"Sao chị im lặng vậy?"
"Em muốn chị vào đây để nói gì với chị?"
"Oh em muốn nhìn chị thôi, chị của em đẹp ghê nha, không thay đổi chút nào, rất attract men, hehe"

"Cám ơn em... Em làm ở đây thấy thế nào?"
"Em ok, ăn mặc đẹp, ngày ngủ đêm làm, hehe. Em nhớ mấy năm trước em luôn gọi điện hỏi chị đủ điều..."

"Còn bây giờ?"
"Bây giờ à, em biết hết roài, nhưng lãnh vực làm ăn của chị em mình không giống nhau, chị là dân kinh doanh, em..."
"Nếu em nhận thấy có sự khác biệt thì chúng ta không thể làm chị em, và không có lý do gì chị vào đây nói chuyện theo ý em muốn"
"Chị Vy, hehe luôn rõ ràng và thẳng thắn là chị đó"
"Chị không trong lãnh vực vũ trường, nhưng quen biết và qua lại ở khắp nơi chị có thể trả lời nếu em có gì muốn hỏi"

"Em đã nói trước với anh chị chủ ở đây, đơn giản là em chỉ mời rượu, services, lo sắp xếp..."
"Ngành này rất phức tạp, không đơn giản như em vừa nói, chị mong em hiểu nhiều hơn "đơn giản", khi có thể khai thác thêm để kiếm tiền chẳng mấy ai có thể từ chối... đồng tiền trong bóng tối bao gồm cả sự lợi dụng từ đủ tầng lớp, tuổi trẻ và nhan sắc của em đã có con số đống dấu và thời hạn, hãy xem đây là công việc tạm thời, rồi kiếm việc làm ban ngày, lấy chồng trước khi em bước một bước trượt xa hơn..."
"Em có uy ở đây lắm đó"

Tôi cười không nói gì liếc nhìn mình trong tấm mirrow để trong góc phòng, bước ra ngoài...

Chợt nhớ lại một câu hát... "Ta tiếc cho em trong cuộc đời làm người..."

Một cô em du học từ VN , tạm biệt em ...của ngày xưa!








hv



Thứ Năm, 15 tháng 1, 2015

Only You!



 
 
 
It matters not who you love,
where you love,
why you love,
when you love or how you love,
 

it matters only that you love.


 
- John Lennon
 
 
 JY
 
 
 

Thứ Tư, 14 tháng 1, 2015

Bệnh tập 3!



Mấy ngày nay bệnh cứ uống thuốc rồi nằm, nằm rồi chạy vào văn phòng loay hoay chỉ đạo cho nhân viên xong lại kiếm chổ nằm, về đến nhà cũng nằm, cuối cùng nằm mãi cũng chán,  nữa đêm lồm cồm ngồi dựa lưng vào thành giường, đêm khuya chẳng có tiếng động gì ngoài tiếng lò sưởi bên ngoài lách tách và tiếng gió, đầu óc mình trống rỗng nặng nề vì ảnh hưởng của thuốc cảm, cuối cùng vào đây... đang gõ xuống những dòng chữ này trước khi đầu óc thiếp dần vào giấc ngủ...

Lại một entry viết freely like the wind,  cuộc sống thích tự do phóng khoáng vì thế nên những gì mình viết cũng theo gió mà đến, có lẻ mình sẽ bị nghẹt thở nếu phải bị đóng khung trong mớ dây chằn chịt, cũng như bạn bè, tình iêu, đến rồi sẽ đi... không níu giữ cũng không luyến tiếc như một định luật tự nhiên của Que Sera Sera...

Đang viết gì đây nhỉ?
Lung tung rồi...




Thứ Ba, 13 tháng 1, 2015

Bệnh tập 2!



Nàng vào đến văn phòng đã hơn 3h chiều,  trời đất tối sầm vì thiếu vắng ông mặt trời,  lạnh -rét -buốt là 3 chữ có thể diễn tả tình hình ở xứ của ông đen thui...

Hôm qua Bác Sĩ bảo ở nhà nghỉ ngơi, uống thuốc và ngủ...
Thuốc cảm kèm với trụ sinh knock out nàng từ chiều hôm qua đến 3g sáng, lò sưởi ngoài phòng khách nổ lách tách nghe vui tai nhưng nàng chẳng màng rời khỏi mền ấm nệm êm, nhắm mắt rồi mở mắt nhìn bóng đêm, thói quen nghe nhạc nữa đêm của nàng chẳng còn êm dịu nữa vì ngay giây phút này mọi thứ dường như búa gõ vào màng nhỉ, 
thế là ...trằn trọc, 
thế là...  suy nghĩ về chuyện nước Mỹ :P

Gần 5g sáng nàng nghiêng ngã vào kitchen uống thuốc, 
bên ngoài tiếng gió hú nghe nổi da gà...

Một buổi sáng lờ đờ trả lời phone từ thế giới loài người trong cơn ngái ngủ...

Một entry không giống ai, bỏ dở and that's it!


hv



Thứ Hai, 12 tháng 1, 2015

Bệnh!




Như mọi năm đến muà lạnh, 
dân Mỹ lại đua nhau lăn vào vòng xoáy của cảm cúm, 
ho sù sụ, 
nhảy mũi hắt hơi, 
đau cổ,
chóng mặt,
trụ sinh,
xấu xí,
và nằm liệt giường...

Mình đã cố gắng né nhưng hôm nay chắc không xong rồi...


 hv 


 

Thứ Năm, 8 tháng 1, 2015

Colddddddd!!!






Lạnh 
Lạnh buốt não 
Lạnh thấu xương...


hv

P/s Lạnh nhức cái đầu lâu quá!

 

Thứ Ba, 6 tháng 1, 2015

Góc riêng!




Mỗi giai đoạn trong đời đều phải đi qua một bước ngoặc mới,   một trong những điều trăn trở nhất là mất lòng tin ở người thân bên cạnh,  khắc khoải trong cảm giác luôn phải đề phòng người mình không thể quay lưng...

Đã từng nghe rất nhiều,  mọi chuyện xảy ra đều đã được tạo hóa sắp xếp sẳn,  rèn luyện chúng ta vững vàng hơn và mạnh mẻ hơn, nhưng... chẳng ai nói đến cái giá phải trả cho mỗi sự rèn luyện đó...
 
Again, mỗi giai đoạn trưởng thành sẽ ảnh hưởng đến sự quyết định giữa lý trí 
và con tim,  
nghiêng bên nào cũng như muối xát vào tim thì thắng hay bại có gì khác nhau? 
càng đá sỏi,  
lý trí càng mạnh mẽ hơn... 

Quật ngã đến đau lòng!


hv

 
 
 
 
 

Thứ Bảy, 3 tháng 1, 2015

Sự khác biệt của tư duy 2 and 3!

Cuối cùng thì quốc tế cũng đã lên tiếng và phổ biến rộng rải trên các đài TV và báo chí,  online...
Chúng ta là  người Việt chung một "nổi khổ" vì những bộ óc trái nho của các vị trong các Bộ, không biết đến bao giờ giới cầm đầu trong các guồng máy VN mới thức tỉnh và nhìn lại hậu quả của sự thiếu thận trọng và thiếu văn hóa một cách vô ý thức vô trách nhiệm để phát tán ra nước ngoài làm xấu hổ cả người trong và ngoài nước!  (HV)

.......

Sau bài  Sự khác biệt của tư duy!   hôm nay ngỡ ngàng khi các bạn chuyền tay nhau hình ảnh chế giễu VN Airlines đã lan tràn khắp các mạng Quốc Tế,  trước câu hỏi về quê huơng tôi: "What were you guys thinking?" tôi như người á khẩu quay lưng bước đi trong lòng uất ức và cố đè nén, tôi không tìm ra được câu trả lời nào để chống chế cho vấn đề "tư duy đi ngược",  chỉ xin - những người cầm đầu "đỉnh cao trí tuệ", còn chút lòng tự trọng suy nghĩ đắn đo trước khi "đùa" với quốc kỳ và hình ảnh VN!  (HV)




......

Ngọc Trinh bị kênh truyền hình Mỹ bầu chọn đứng đầu Top 10 thảm họa 2014 @.@ 

Trinh rất cố nhưng FOX NEWS cũng rất tiếc :p




Hình ảnh ưỡn ẹo khoe xôi thịt của Ngọc Trinh cùng dàn người mẫu cho hãng hàng không Viet Jet Air đã được bình chọn là đứng đầu trong Top 10 hình ảnh thảm họa hàng không 2014.

Kênh truyền hình danh tiếng của Mỹ: FOX NEWS đã hoàn thành BXH dựa trên kết quả khảo sát từ Yahoo Travel. "Vinh dự" thay, Ngọc Trinh nhà ta đã được xếp hạng đầu tiên.

Bộ ảnh Ngọc Trinh cùng với các chân dài của Vũ Khắc Tiệp mặc bikini dưỡn dẹo trên máy bay được tác giả Sid Lipsey chọn là bức hình minh họa cho bài viết “Bức ảnh thiếu vải và sự biện minh tào lao: Thảm họa của các hãng hàng không 2014".

Ngọc Trinh bị kênh truyền hình Mỹ bầu chọn đứng đầu Top 10 thảm họa 2014 @.@

Bài báo cũng viết, hãng VietJet đã tự bêu xấu mình khi họ làm một bộ ảnh nóng cùng Ngọc Trinh để câu khách, và đến khi bị ném đá về hình ảnh quá khiêu dâm thì người đứng đầu VietJet đã trắng trợn cho rằng “đây chỉ là những tấm ảnh thử nghiệm cho một đề án và một trong những người mẫu (Ngọc Trinh) đã lỡ phát tán nó trên facebook cá nhân.”

Theo lời Sid Lipsey, tác giả của bài 10 hãng máy bay thảm hoạ thì “xin lỗi, chúng tôi không tin lời biện minh của quý vị đâu Viet Jet”.

Ngoài VietJet Air, FOXNEWS còn công bố hãng Virgin Australia về việc phòng vệ sinh bị rỉ nước ra bên ngoài chiếm vị trí thứ 2.

Đứng thứ 3 là chuyến bay từ Israel đến Hoa Kỳ của hãng US Airways khi một mùi hôi phát ra khiến cho vô số hành khách nôn mửa.

Thứ 4 là hãng United Airlines về việc xin lỗi không thật lòng.

Thứ 5 là hãng hàng không Malaysia Airlines khi 239 hành khách đã biến mất khỏi radar cho đến nay vẫn chưa tìm thấy tăm tích.

Ngoài ra còn South West Air, Delta, Lufthansa và sau cùng là hãng Korean Air về vụ việc “hạt dẻ”.

 .....


Thứ Sáu, 2 tháng 1, 2015

Vết Nhơ!



...
Cuộc đời vẫn còn dài
Có ôm tôi được mãi?
Vết nhơ vẫn còn đó
Trên khóe mắt từng người

Tôi xin đời một lần
Thôi không hờn trách
Bên tôi còn đời
Còn đời còn tôi.

Nước mắt không lau sạch câu chuyện ngày hôm qua
Ta thương ta
Ta thuơng ta nhỏ bé
Ngóc ngách  những lối nhỏ để trở về ngày hôm nay
Ta thương ta nhỏ  bé trong ánh mắt cuộc đời...

Cuộc đời vẫn còn dài
Có ôm tôi được mãi?


P/s: Trích trong nhạc phẩm Vết Nhơ do ca sĩ Tuấn Hưng trình bày (còn 2 đoạn đầu nữa nhưng mình không thích hợp với 2 đoạn đó nên không included vào đây! Lý do vì vẫn còn tin mình chưa có tội! )


 hv
 

Thứ Năm, 1 tháng 1, 2015

Lan man ngày mưa!




 


Buổi sáng đầu năm 2015 được chào đón bằng cơn mưa phùn và gió lạnh, 
buốt thấu xương...
Nhâm nhi tách cafe nóng,  
ngắm nhìn thành phố thân quen còn đang ngủ vùi sau đêm giao thừa
Thời gian dường như cũng lười nên chậm quá
Uhm thì thời gian cứ từ từ trôi... 
Chậm sẽ kéo dài sự yên tĩnh của buổi sáng 
Có lẻ...
Sẽ lãng mạn hơn dưới cơn mưa phùn,  
nhẹ và quá đổi mong manh... 






Houston, lan man ngày mưa!

hv