Với em hạnh phúc giản đơn lắm. Chỉ cần tự bản thân mình biết đủ, ấy đã là hạnh phúc rồi.
Bạn bè vẫn thường bảo rằng: “Có người yêu đi thôi, lẽ nào nhìn thiên hạ họ nắm tay nhau đi ngoài đường mà không thấy chạnh lòng hay ghen tỵ?”.
Những khi ấy em chỉ khẽ mỉm cười, bởi em biết rằng dẫu thế
nào thì mình cũng không bao giờ có thể mở lòng ra với ai được
nữa. Vả lại, hạnh phúc đối với em giản đơn lắm, giống như
người ta vẫn hay nói: Chỉ cần tự bản thân mình biết đủ, ấy
đã là hạnh phúc rồi.
Có hề chi khi mà trong sự cô đơn ấy em tìm được cảm giác bình yên thật sự cho mình (Ảnh minh họa)
Người ta vẫn xếp em vào nhóm những kẻ cô đơn, nhưng có hề chi khi mà trong sự cô đơn ấy em tìm được cảm giác bình yên thật sự cho mình. Em tự cảm thấy hài lòng với thứ hạnh phúc đơn côi ấy. Chẳng sao cả, bởi đâu có ai định nghĩa rằng hạnh phúc là phải đủ hai người?
Em chẳng cần những lời thề non hẹn biển, chẳng cần phải hứa hẹn rằng sẽ mãi mãi ở cạnh nhau. Em không cần anh phải đưa em tới cuối góc cùng trời, cũng không cần anh một ngày phải ở bên mình 24 tiếng. Chỉ cần thỉnh thoảng anh nhớ về em là đủ, chỉ cần những lúc ngồi một mình và rảnh rỗi anh hãy nghĩ tới nụ cười và khuôn mặt của em.
Em tự cảm nhận được hạnh phúc trong nỗi cô đơn của mình
Hạnh phúc của em là những buổi chiều lang thang một mình, bất chợt nhận được dòng tin nhắn từ số điện thoại dù danh bạ chẳng lưu tên nhưng lại thuộc làu làu trong trí nhớ. Hạnh phúc của em là những lúc đang cảm thấy lòng chông chênh thì bất chợt có một bàn tay siết lấy đôi tay nhỏ bé của mình thật chặt, để em cảm nhận được hơi ấm, những quan tâm dẫu nhỏ thôi nhưng vô cùng sâu sắc và xuất phát từ chính sự thấu hiểu của trái tim đối với trái tim.
Vậy đó, đôi khi người ta chẳng cần phải đòi hỏi quá cầu kỳ cho một hạnh phúc. Đâu phải cứ ở bên nhau mới là yêu nhau, đâu phải cứ sở hữu, cứ thuộc về nhau mới được gọi là tình yêu chân thật, bởi trên đời này có những hạnh phúc giản đơn đến độ chỉ cần thỉnh thoảng người ta nhớ tới nhau.
ST
Coi chừng ngộ nhận giữa hạnh phúc và niềm vui hay không? Niềm vui có thể tự mình tạo ra nhưng hạnh phúc thì không thể.Nên hạnh phúc phải nhất thiết đủ 2 người. Không thì thượng đế đâu tạo ra Eva? Người thứ hai đó ta vốn đã có và có thể mất đi.
Trả lờiXóaHạnh phúc nói cách nào đó là sự cho đi nên phải có đối tượng. Mình không thể tự cho mình được, có ch8ang chỉ là môt niềm vui.
Ngày chủ nhật ấm áp
The happiness comes from within, hạnh phúc tại tâm anh ah, điều này cá nhân của Vy đang từng bước trải nghiệm và hiểu được, và cũng tự hiểu rằng, hạnh phúc là do mình mang đến, dù hai người hay chỉ riêng mình, Again, hạnh phúc tại tâm! :)
XóaCám ơn anh ghé thăm Vy, chúc anh đầu tuần mới nhẹ nhàng và nếu có stress thì ...chút chút thôi nhé :P
Vy ơi sao fon chữ lỗi vậy em?
Trả lờiXóaVậy sao chị, em thấy bình thường mà ?
XóaTất cả dấu fon chữ của trang em đều biến thành..hình vuông. Chỉ mấy hôm nay và cũng chỉ có trang em thôi! Lạ ha!
XóaEm khg đăng nhập vào blog vẫn thấy OK, hay mạng bên Đức có vấn đề đó chị hai, hehe...
XóaBên em thời tiết khá thoãi mái rồi chị, mát mẻ(mẽ), vui vẽ(vẻ), tối nhiệt độ xuống thấp trùm mền sướng nhất :P
Sorry nhé, em còn quờ quạng mấy cái bỏ dấu hỏi-ngã >:D<
XóaĐức lạnh lắm em à, phải mặc áo lạnh, quàng khăn...
XóaNhưng đúng là trang nhà em mới bị lỗi thôi nha, nhà khác không. Và chỉ bài này thôi. Phần comments cũng không...????
Thế thì em pó tay :(
XóaNgày dài bon chen,
Trả lờiXóaCho đêm im lặng!
Cát bụi mệt nhoài!
Xóata trở về với ta, chìm vào bóng đêm của thực tại.
Hạnh phúc đâu cần giữ, cũng chẳng cần cho ai.
Trả lờiXóaHạnh phúc không phải hai, bởi vì hai là một.
Từ nhà bạn Thảo Nguyên Thymianka, bay qua Hâu-tơn ( Houston) thăm Hoai Vy.
Chính xác như 2 + 2 là....> 2 :))
XóaCám ơn anh Quang Trần giá lâm, đường bay từ VN sang Mỹ tho 23 tiếng đó nha, hehe
Vậy hóa ra TN làm nghề hướng dẫn viên du lịch? :D
XóaMột hướng dẫn viên du lịch xinh đẹp và "ngừ nước ngoài" :P
XóaThật và lảng mạn lắm DHV !
Trả lờiXóa