Thứ Năm, 19 tháng 9, 2013

Thơ con cóc 2


Anh,
Con dốc chiều nay dường như là thiếu nắng
Để đêm về em lặng lẽ những chông chênh?!
Chẳng nỡ 
dẫm lên ngọn cỏ
Chẳng nỡ 
dẫm lên những cánh hoa
Cũng chẳng nỡ 
để mình lăn long lóc 
Biết đâu lại trượt dài
Đau lắm phải không anh?

Em tìm nắng giữa mùa thu
Sưởi ấm áp lên viền môi khô rát
Nhặt chiếc lá đã úa vàng 
Chẳng nỡ 
vò nát trong tay...

Ngơ ngác như nguời xa lạ ở nơi đây
Nhìn chẳng thấy anh
Vũ trụ...
Còn có gì trong đáy mắt? 

hv



20 nhận xét:

  1. Trả lời
    1. Hư quá hư quá chị ah...
      Công việc bận túi bụi mà cứ nghía vô blog rồi...chẳng nỡ? :P

      Xóa
    2. Đừng nghe Thym xúi dại.. .
      Cứ búp búp zậy đi. . . nở rồi . . .tàn . . chán lắm hehe

      Xóa
    3. Bạn này thường trú bất hợp pháp k có hộ khẩu nha :P
      Còn nữa, bài entry này là "Chẳng nỡ!" chứ k phải k nở, chài ai :))

      Xóa
    4. Bạn Trâu thường trú ở vùng mô mà dấu hỏi, ngã tùm lum chi hè....

      Xóa
    5. Hề , đánh tráo khái niệm, đánh lận con đen kg được thì tui đánh. . bài chuồn hehe

      Xóa
  2. Vào đề như thế này mà bảo thơ "Con cóc":
    "Anh,
    Con dốc chiều nay dường như là thiếu nắng
    Để đêm về em lặng lẽ những chông chênh?!". Thôi Hoài Vy ơi truyền cho anh cái chân con cóc này cũng được và nổi tiếng rồi. Heee

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em lấy tiêu đề "Thơ con cóc" sẽ k bị bà con khó tính cười pể pụng anh ui...
      Nhỡ bác Trịnh có lên đây cũng k nói năng gì :P

      Xóa
  3. "Vũ trụ còn gì trong đáy mắt" Câu này super perfect đó em. Cóc này thi thoảng lại cứ làm bà con ngơ ngẩn nhe.

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Anh đùa với em đó chứ, mấy cái từ ngữ em dùng là những chữ xã giao thông thường hàng ngày, em gom góp ngàn đêm mới được nhiêu đó, đâu có chết người như bên nhà anh đâu, chỉ một đoạn của bài "Khúc mộng sầu" của anh:

      "Chiều bóng đổ chát chao chiều xứ lạ
      Chợt nghẹn ngào thân ngựa lạc thảo nguyên
      Ôi lối về sao quá đỗi truân chuyên
      Chưa tha thiết đã cực cùng hiu quạnh

      Trăng vốn lạnh chẻ đôi càng thêm lạnh
      Mảnh riêng ta soi lấy vết thương mình
      Dòng định mệnh rối bời nơi răng lược
      Chải mãi hoài chẳng hết sợi điêu linh..." (K.D)

      Xóa
    2. Hai anh em nhà ni...khiến ta đây bội phần...ngưỡng mộ! :)

      Xóa
    3. Ngưỡng mộ thơ của chị thì đúng hơn :P
      Hôm nay bên em mưa tơi bời hoa lá, chẳng thấy ánh mặt trời đâu cả...
      Đành hát bài Ước gì...được ở nhà trùm mền, ăn cháo lòng hoặc bánh xèo, khì khì

      Xóa
    4. Ui, thèm gì toàn món ngon không à!
      Bên chị cũng mưa suốt em ơi! Mùa thu chán thế, hết mưa lại đến lá rơi, não nùng!

      Xóa
    5. Em mới về đến nhà, mưa k thấy đường chạy luôn, cây quạt nước thiếu điều muốn giải nghệ, em cố mở to hai con mắt ra mà nhìn đường, chạy freeway ớn ợn luôn chị ơi.
      Cũng có khúc đường làm em sợ phát khiếp, sợ k về được đến nhà, cứ chạy mà chẳng thấy mô tê gì cả, hix

      Xóa
  4. đọc bài thơ mà muoi cũng cảm thấy ...chông chênh...thương chị Vy mình ghê nhỡ ^^

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Thơ mà muội, sao lại "tội nghiệp" chứ, lâu ngày biệt tích giang hồ vậy em? :)

      Xóa
  5. Mang cóc này ra làm ruốc, chữa được bệnh còi thơ đấy HV à :))

    Trả lờiXóa
    Trả lời
    1. Em đã bik thân đặt tiêu đề là con cóc rồi mà :((

      Xóa
  6. "Đau lắm phải không anh?. . . "
    Còn phải hỏi hehe

    Trả lờiXóa