Thứ Ba, 7 tháng 10, 2014

Thói Đời!











Trong một xã hội xô bồ đầy vật chất, hưởng thụ, ích kỷ cá nhân, tôi dần mất lòng tin vào cái gọi là Con-Người!

Người ta luôn hét lên thế này,  "Bề ngoài không quan trọng...",  và cuối cùng
người ta luôn "liệu cơm gấp mắm" trong các cuộc xã giao,  bắt đầu từ
nguồn gốc cơ sở làm ăn, áo quần, xế hộp, Cell phone và độ chơi USD tùy theo nam hay nữ.
Cá nhân tôi,  trong những năm bon chen góp mặt mày với xã hội, tôi cũng
phải theo thời thế lên khuôn cho mình để tiếng nói được có người nghe,
tích lũy nhiều bạn bè, đi đến đâu phải có nhiều người biết mình, chào hỏi mình,
dần dà tôi  bị lây nhiễm phần nào khi đối diện với một con người, cái
nhìn đầu tiên sẽ đánh giá cho mọi cuộc "thâm tình về sau", cho mọi cú
phone được quyết định nghe và trả lời ngay hay từ từ chẳng vội...







 Tệ lắm phải không,  như một thứ virus ăn sâu vào máu và não bộ, người ta
tic tac ôm chầm lấy nhau như thuơng iêu từ ngàn kiếp, và cũng tic tac từ
bỏ lẫn nhau không cần second thoughts, thói đời này, có nên chửi "mịa
nó" không?! 


hv 




6 nhận xét: