Ngơ!
Đêm
rất lặng
lén trở mình khe khẽ
Nửa vầng trăng
ngơ ngác
mộng không tròn
Có lẽ nào
ta đã chẳng là ta
Im ắng lắm
bình yên đến chết lặng?
Ta một thuở
đài trang ngày tháng hạ (!)
Những đam mê
cuồng nhiệt hiến dâng (mình)
Môi cháy bỏng
Vòng tay
ôm vũ trụ?
Cơn mê này
thức tỉnh mắt cay cay!
hv
Đam mê, cuồng nhiệt xưa cháy bỏng
Trả lờiXóaChừ hóa tro tàn ngơ ngác bay
Trăng hoài một nửa đêm trăn trở
Khép cuộc mê trần. Mi bỗng cay.
Kiểu ni là "hiến dâng mình" quá lắm nên chừ mệt rồi chứ chi! :P
Không sao, hết mùa xuân rồi hạ sẽ đến, để HV lại "đài trang ngày tháng hạ", lại "đam mê, cuồng nhiệt hiến dâng mình", vì theo bức avatar trên đây thì đôi môi kia vẫn còn "cháy bỏng" lắm ;))
Căn bệnh chung của chúng sanh, bik đâu mà đoán...xai, Cô nhỏ hỉ? :P
XóaCó lẽ nào
Trả lờiXóaem bước cô đơn
Con đường đó
làm sao anh che chở?
(PT)
Xin phép được làm quen chủ nhà...:)
XóaCon đường nào HV đi cũng thik đi một mình, có freedom và có 1 con tim k nhức nhối, bạn bè và người thân luôn chung quanh, sao lại cô đơn chứ? Cám ơn anh đã đến thăm nhé :)
XóaI like this poetry, 1 cô nàng cá tính, mạnh mẽ, thất vọng vì đã
Trả lờiXóa"đam mê
cuồng nhiệt hiến dâng ...:)
C'est la vie, HV!
Câu comment này tuy đơn giản nhg k giản đơn chút nào, bik nói thế nào đây nhỉ, k thể phủ nhận là có chút 7 vọng nhg tuyệt đối k thể đổ lỗi cho một ng, it takes two to tango, "cả hai ta đều có lỗi!"
XóaỦa sao “mình” lại nằm trong ngoặc đơn vậy Vy? Sao kg phải ngoặc kép, cái này chắc ý đắt đỏ lắm đây!
Trả lờiXóaHay là hàng độc kiểu Mỹ?
Theo “lịch sử” đọc thơ của tui (nhưng bài này thì coi thôi chứ đọc to hay ngâm, làm sao diễn được 2 cái ngoặc (cô) đơn này nhể) thì nó là hiện tượng không tiền khoáng hậu, và “ ngoại bang” với tu từ pháp đó nhe! Hehe
Lạ thiệt, nó làm tui đoán mò:
-Nó là cái kén cho Em làm tổ mặc cảm, mặc kệ, riêng một góc trời. . gì đấy.?
-Nó ý như :“Ngày nhà “anh” pháo nổ “Em” cuộn mình trong chăn như con sâu làm tổ trong trái vải cô đơn, , ”?
-Em đã ngộ ra, nên cuôn thân lại, kg dùng”thân sâu đo vũ trụ”nữa ,như ông Cao Bá (đã từng) Quát ? hehe
-Khí hậụ ở bển lạnh quá nên trong thơ “mình” trùm. . . ngoặc đơn cho ấm hehe
Luôn tiện nói về cái Kén của em anh gõ bài thơ Kén chơm trên mãnh tặng Em lun :
KÉN
Kén chi để cải lên ngồng
Sao em không chịu lấy chồng phức đi
Kẻo mai tàn tuổi xuân thì
Hoa kia héo nụ còn gì hương thơm.
Kén chi đêm lạnh cả hồn
Quờ tay trống vắng dạ hờn gối chăn
Hoa xuân chỉ nở một lần
Chần chờ chi nữa để bâng khuâng chiều.
Kén chi lòng lại cô liêu
Nằm ôm gối lạnh hắt hiu cõi lòng
Đêm nghe ngoài ngọn gió đông
Thổi ,.. đời cõi vắng mênh mông nỗi buồn.
Thôi đừng kén chọn con đường
Coi ai được được yêu thương cho rồi
Kẻo mai tàn nụ hoa đời
Đưa tay vuốt tóc nghe rơi sợi buồn
Ngước nhìn vài cọng như sương.
Huyền lâm
Nếu nói về kinh nghiệm sống của người nhiều tuổi, thì anh Nghé đã lên đến sứt mũi rồi, tức là kinh nghiệm đau thương đã đi qua kéo luôn cái mũi, nên bây giờ chẳng còn ai có thể xỏ mũi anh mà đi :P , nhg- anh có ác lắm chăng khi xúi dại ngkhac đầu tư cả vốn lẫn chài vào cái vòng tục lụy anh vừa thoát ra đó :-o ?
XóaBài Kén này chẳng còn áp dụng với phụ nữ bây giờ mấy đâu, càng ngày thống kê đàn ông ế vợ càng cao, và phụ nữ thik độc thân chen chân vào các địa vị ngoài xã hội càng nhiều, thì cứ để what will be-will be *-:)
Entry này đã lâu rồi HV chỉ repost trong một lúc trái gió trở trời của HV thôi, năm nay Mỹ tho lạnh vượt kỹ lục nên tâm trạng có chút lao đao cũng là trg cái vòng lẫn quẫn của con-người mà thôi...
Về 4 cái đoán mò của anh,
HV báo tin mừng là...chẳng có cái nào đúng cả, nói về mặc cảm, thì trg bài thơ con cóc này chẳng có chút nào tự ti mặc cảm hay cúi đầu khuất phục, chữ "Ta" mạnh mẽ nằm trơ gan cùng tế nguyệt nhất là với HV - khóc lóc lại càng k thể, anh ah
Ngày nhà anh pháo nổ thì bây giờ cả anh và em đều chưa có ai nổ gì ráo, vẫn vô tư và tung tăng trg cõi mơ...hồ
Tóm lại, (mình) cứ im lặng thế đi, sẽ có một ng hiểu được!
Hè hè, nghe nhị vị đối ẩm hay quá đi làm CT tui đang tâm trạng cũng cứ muốn chen (chọc(?)) ngang. Xin phép trước nghen:
Xóa- HV người đẹp ơi, tui ủng hộ sở thích ở một mình cho thiên hạ (khối kẻ(?)) chết thèm của những người đẹp. Nhưng họ sẽ chết thèm gấp ba khi thấy lẫm chẫn chạy theo đôi chân dài miên man của người đẹp một mình kia là một baby hồng hào mũm mĩm không rõ được tạo ra từ "bản hợp đồng" với một "kẻ khốn kiếp" nào...hehe
- Trâu: Dzậy là OK đúng không? Sẽ không có cái viễn cảnh hoa héo hết thơm (vì đã là quả ngọt rùi), quờ tay trống vắng, lạnh hờn gối chăn...nữa. Vẹn cả đôi đường phải không nhị vị? :)))
Nhớ là tui đang tâm trạng nghe!
K bik là nên cám ơn sự "lo ra" của nhị vị với tại hạ đây, hay cám ơn cho cí sự nhìu chiện bà 8 này nữa, "nhg nhớ là tui đang tâm trạng nghe" là tâm trạng gì đó, nói ra cho bà con hóng hớ :)
XóaMột ngày của mưa, và gió lạnh, vẫn ly cafe Latte Frappuccino của Starbucks, hôm nay có thêm một vỉ xôi đậu, đậu gì đây ta, ah đậu luột muối mè, nhâm nhi tí mồi thôi đã quá bửa ăn trưa...
Trả lờiXóaNgôi nhà ảo này như một đại gia đình, và cuộc sống chúng ta có phải như những entries? Ở phía sau bức màn sân khấu luôn là những mãnh đời rất thực chỉ còn ta với ta!
Ah! zậy tui hỉu rùi, trong 2 cái ngoặc này vừa có "mình" vừa có . . lựu đạn hehe nên có vang bóng đến bây giờ hehe
Trả lờiXóahmmmmm, tò mò đại nhân!
XóaHay là nó tượng trưng cho nửa vầng trăng bên ni, nửa vầng trăng nớ ôm "2 mình" ở giữa Ém? hehe
XóaThế có "mặc cảm tự phụ, tự tôn" kg ta? cái này chắc phải hỏi chuyên gia đưa người qua sông là Cầu Tre thui hehe
Trả lờiXóaBên đó nói chuyện khó hiểu quá...
XóaKhó hiểu gì đâu Em?
Trả lờiXóaTheo tui hiểu nôm na, dân dã (chưa tra cứu định nghĩa của chuyên gia)
thì mặc cảm là cảm giác ,cảm xúc, cảm tưởng. . . nói chung là các loại cảm, mình tự mặc vào rồi kg chịu cởi nó ra nên nó dính thành tâm lý trường kỳ lun hehe
Hay là các loại cảm, bị mặc định do di truyền, văn hoá, điều kiện sống v. v lâu ngày nó định hình thành tường rào, sách vở gọi là thành kiến ,định kiến hehe
Mặc cảm chắc phải có cái âm tính, cái dương tính chứ nhể, chứ bản thân từ này thì trung tính, tui nghĩ zậy hehe
Rùi suy ra là có mặc cảm tự ti, thì có mặc cảm tự tôn chứ, có mc Electra va mc Oedipe nữa chứ Em.
Anh suy nghĩ nhiều quá rồi, chỉ là cảm xúc nhất thời chẳng để lại một ý nghĩa gì cả, cũng k có mặc cảm, tự ti quái gì ở đây anh Nghé ạ
Xóa