Chủ Nhật, 28 tháng 12, 2014

Endless...







Như 
bọt 
nước,

Như 
giọt 
sương...


Mong manh
~
Mơ hồ

 
Không 
 xác định,

Không 
 đặt tên

...
Không 
  vở ...!


hv


Thứ Bảy, 27 tháng 12, 2014

Hãy để tuyết rơi, anh!





Tombe la neige
Tu ne viendras pas ce soir
Tombe la neige
Et mon cœur s'habille de noir
Ce soyeux cortège
Tout en larmes blanches
L'oiseau sur la branche
Pleure le sortilège


...











Thứ Năm, 25 tháng 12, 2014

Mẹ dặn...




 
Mẹ dặn...
Một người con trai tốt khi con khóc sẽ không luôn mồm nói: "Anh yêu em"
và hôn lên môi con.
Một người con trai tốt sẽ hôn lên mắt con, nuốt hết đau thương trên mi con, ôm con thật chặt và thì thầm 1 câu có giá trị gấp trăm ngàn lần: "Anh ở đây!"...


Mẹ dặn...
Đôi mắt là nơi thật thà và trong veo nhất.
Đừng để đau buồn biến đôi
mắt con thành đôi mắt biết nói dối.
Vì khi đó tâm hồn con
sẽ lạnh lẽo và cô đơn...


Mẹ dặn:
"Con đừng tùy tiện khóc vì ai..!"
- Khóc cũng chỉ làm người ta khó xử và không thay đổi được gì.
- Người yêu thương con thực sự...sẽ không dễ dàng làm con khóc.
- Người làm con khóc.. hầu hết không quan tâm đến cảm giác và giọt nước mắt của con..!


Mẹ bảo...
Con gái đuôi mắt dài thường hay khóc và
buồn vu vơ.
Là con gái con phải mạnh mẽ và can đảm.
Can đảm yêu can đảm chia tay.
Can đảm chấp nhận.
Con phải vững vàng để nỗi buồn trôi tuột vào xa xôi.



St: blogtamsu.vn


Thứ Ba, 23 tháng 12, 2014

Wishing you...


(Jasmine)


HV mến chúc các bạn ở khắp nơi trên thế giới 
một mùa lễ Giáng Sinh 
bình yên
hạnh phúc
ấm áp bên gia đình và người thân...



Thứ Hai, 22 tháng 12, 2014

Broken!


 


Rồi một ngày
Người quen trở thành xa lạ
Những cảm xúc nồng nàn 
vụt thoát bay xa...
Như bức tranh vẻ đi rồi lại xóa
Vụn về...
trong khoảng trống không tên...

Rồi một ngày
Xóa đi những dòng thư đã viết
Ngỡ ngàng...
Đã từng thuộc về nhau?
Trái tim mỉm cười dù vết sẹo ngỗn ngang
"...
Đường đi còn dài lắm..."
Đêm ngủ không còn mộng mị những giấc mơ xưa
Những giấc mơ đã một thời 
rơi nước mắt...
Những giấc mơ lầm lẫn đến tội tình
Bỏ hoang phế những tháng ngày mê mãi...

Rồi một ngày
Đường chia hai lối
Chẳng tìm nhau...
Chẳng tìm nhau...
Chẳng tìm nhau...
Chẳng còn có thể tìm nhau!


hv

Thứ Bảy, 20 tháng 12, 2014

Cảm xúc bất chợt!






Chút lạnh
Chút nồng nàn buổi sáng
Cho giọt đắng đầu  ngày
Chậm rải 
Rơi...



hv


P/s  Viết trong một buổi sáng lạnh đầy sương bên cốc cafe ấm nồng
Saturday morning, Houston!



Thứ Ba, 16 tháng 12, 2014

Tuôn!


Tôi bắt đầu một ngày mới bằng những dòng tin nhắn sụt sùi của con bạn, có lẽ bạn tôi đã khóc từ tối qua, đôi mắt còn chưa ráo hoảnh nên sáng nay...cho tôi một tràng dài lê thê về cái tâm sự tình iêu của nó...





Trời ah, tôi còn phải chuẩn bị tinh thần, mặt mày tươi rói để xông pha với dòng đời ngoài kia,  ai cũng mới thức giấc chào ngày mới bằng những nụ cười đã được khéo léo điểm tô, qua hơi thở nồng nặc vị cafe chứa đầy chất caffein, hoặc thêm vào dăm ba hơi thuốc lá...  công việc của tôi cũng không ngoại lệ mà,  trả lời tin nhắn con bạn, tôi hẹn tối nay tôi sẽ gặp mợ, mợ làm ơn hoảng binh lại chờ đến tối tha hồ mà bù lu bù loa tôi sẽ dành trọn vẹn thời gian cho mợ xã...

Tôi còn cả mớ nhân viên mỗi ngày nhìn nét mặt của tôi mà bắt nhịp, còn cả tá khách hàng chờ tôi tiếp tân, tôi còn cả dòng đời cuồng cuộn chảy ngoài kia luôn cả các thứ bills, các thứ nợ đời mà mỗi ngày không thể thiếu...

Cần lắm một gương mặt rạng rở nụ cười...

Kết luận, là việc công thì ban ngày việc tư thì sau giờ làm việc nhóe!!!



  



hv




Thứ Hai, 15 tháng 12, 2014

Starbucks, McDonald’s vào Việt Nam: Chỉ như… bão qua làng

Ngày chủ nhật bình yên cuối cùng thì cũng được xuất hiện sau một tuần lễ xô bồ ruợt đuổi với nợ đời..., Sunday!

Đôi chân lang thang vào backyard với cốc cafe expresso đậm đặc nồng nàn trong một thói quen muôn thuở,  tay lướt web, check emails, tin nhắn, facebook và blog... Đề tài chú ý sáng nay là Starbucks và McDonald's vào VN như bão qua làng,  trích từ trong blog của toithichdoc.blogspot.com/  với lối phân tích rất rõ ràng cụ thể,  điều mình đồng ý nhất là "cách nêm nếm cuả người ta trong món ăn ngoại!"


 


Nhớ lại cách đây vài năm, mình có quen 1 cặp vợ chồng anh chị bạn hai người góp vốn sang lại 1 cái chợ nhỏ nằm trong khu Mễ và Mỹ đen, vì người chủ trước là người Mễ nên cả chợ bán toàn thức ăn gia vị của người Mễ, và quầy phục vụ thức ăn nóng hổi cũng là những món ăn của dân Mễ chính gốc, anh chị bạn tôi chẳng hiểu nghĩ thế nào lọ mọ sang lại và mướn 1 chị ViệtNam vào nấu,  sau vài ngày income của chợ bắt đầu xuống, và quầy thức ăn nóng bắt đầu ế chẳng ma Mễ nào đến ăn, hỏi ra thì mới biết, chị bếp Viêt kia nêm nếm thức ăn Mễ theo vị "cá kho tộ", tức là theo nước mắm và thịt kho kiểu VN,  người Mễ bắt đầu nhận thấy khẩu vị không giống ai thế là...tung bay mất dạng.

Trở lại vấn đề Starbucks và McDonalds, 2 thuơng hiệu quá quen thuộc với người hải ngoại, mang về VN do người trong nước chưa một lần được thử qua, nấu nướng, pha chế,  dù có bảng công thức original rành rành ra đó nhưng rồi sẽ lai căng từ từ, mỗi ngày  tây trở thành ta và nguy cơ McDonald  với vị "bánh mì thit" VN là không thể không xảy ra, Starbucks, sẽ trở thành chè táo sọn và chè ba màu, thì "chỉ như...bão qua làng" là chuyện sớm muộn mà thôi...

"Nếu Starbucks giữ được hương vị và chất lượng như ở thị trường nước ngoài, thì có khi còn giữ được khách hàng trung thành là các du học sinh, khách du lịch và người nước ngoài làm việc ở Việt Nam"
“Khi ăn McDonald’s ở nhiều nước, tôi rất hài lòng. Không hiểu sao khi ăn ở Việt Nam thì chất lượng lại khác. Yêu cầu chất lượng không thể đều được như châu Âu, có thể do nhượng quyền ở Việt Nam chăng. Đây là lần đầu và cũng là lần cuối ghé McDonald’s ở Việt Nam ”, Công Khanh nói.


hv



Thứ Tư, 10 tháng 12, 2014

Bad Boys Blue - House of silence (Original 12'' mix) [HD/HQ]







Có những thứ đã thành thói quen,  những thói quen phải bỏ để bước chân nhẹ gót, và cũng có những thói quen làm nặng hành trang đến ngày ...nghe tiếng ve kêu trong lòng đất...

Music and darkness, khi dòng đời tạm ngừng trôi, chỉ còn lịm người vào dòng nhạc trữ tình hoặc những điệu nhạc Wild chỉ để cuốn mình vào một thế giới không tên, lúc đó fantasy bước vào TA...

Thả lỏng và thoát!


Welcome to my World of fantasy!



 hv



Thứ Hai, 8 tháng 12, 2014

Potay.com!








   Thấy dzui dzui,
muốn viết cái gì đó
Nhưng...



Chưa
Nghĩ
Ra!


hv






Chủ Nhật, 7 tháng 12, 2014

Fleetwood Mac - Dreams


    



Now here you go again, you say
You want your freedom
Well who am I to keep you down
It's only right that you should
Play the way you feel it
But listen carefully to the sound
Of your loneliness
Like a heartbeat drives you mad
In the stillness of remembering what you had
And what you lost, and what you had, and what you lost

Thunder only happens when it's raining
Players only love you when they're playing
Say women they will come and they will go
When the rain washes you clean, you'll know, you'll know

Now here I go again, I see the crystal visions
I keep my visions to myself, it's only me
Who wants to wrap around your dreams and,
Have you any dreams you'd like to sell?
Dreams of loneliness,
Like a heartbeat, drives you mad
In the stillness of remembering, what you had,
And what you lost and what you had and what you lost

Thunder only happens when it's raining
Players only love you when they're playing
Say, women, they will come and they will go
When the rain washes you clean, you'll know

Thunder only happens when it's raining
Players only love you when they're playing
Say, women, they will come and they will go
When the rain washes you clean, you'll know
You'll know, you will know, you'll know

 

Fleetwood Mac

 

 

 

P/s: This song was written in 1977,  when Fleetwood Mac was famous and well known. 

I was quite young at that time to understand the real meaning.  

Today, When the rain washes you clean, 

you'll know, 

Thunder only happens when it's raining...!  HV

 

 

Thứ Ba, 2 tháng 12, 2014

Thứ Hai, 1 tháng 12, 2014

Feelings!




Mùa đông mong manh theo từng cơn gió rét, 
suýt xoa hai bàn tay lạnh
Xác thân nữa đời người 
trôi nổi với tháng năm...

Ta còn đây chênh vênh theo từng nhịp tim thở
Nhìn bốn mùa đến rồi đi
Chải tóc với lược trần tiếc nuối từng sợi tóc rụng rơi...

Ngày đã về đêm - tắt nắng
Trong bóng tối lờ mờ con-người như khó nhận ra nhau
Chạy đi,
Chạy loanh quanh trên mặt địa cầu
Rồi nằm xuống nghe côn trùng than vãn...

Chẳng dặn lòng níu kéo những phù du
Rượt đuổi chi những tham sân ủy mị
Khoảng lặng của đời
Đan từng sợi tóc chắt chiu...

Hạnh phúc nhân gian có đến - có đi
Bước vào vòng xoáy đời nhau
Khẻ chạm thôi
Cho ngày trôi nhẹ
Cho đêm tương tư 
Ta từng thuộc về nhau...


 hv




Thứ Sáu, 28 tháng 11, 2014

Time~



 



Gió lộng
Tóc bay 
Trôi ngược về quá khứ

Miên man
Sóng vỗ
Tim chợt nhói xót xa...

hv

Thứ Bảy, 22 tháng 11, 2014

Mơ!




Trời mù sương khát nắng
TA lan man trong cảm xúc
Rất đàn bà...


 



 hv



Chủ Nhật, 16 tháng 11, 2014

Gã!




...Vứt đi điếu thuốc hút vừa mới nửa, gã thở một làn khói mỏng vào khoảng không, mắt đăm chiêu như đang nhìn vào cõi vô hình nào đó mà chỉ có gã mới nhìn thấy, hơn nữa đời người lang bạt rày đây mai đó, gã chẳng có được một mái ấm gia đình của riêng gã, với bầy con kháu khỉnh chạy quanh nhà, và...một người đàn bà cho gã ôm áp mỗi đêm qua 4 mùa mưa nắng,  phục tùng gã răm rắp, hầu hạ cơm nước như Osin, và đĩ thõa trên giường!

Tên của gã là Vương, là vương quyền quý tộc theo như điều mong muốn của cha mẹ gã, những tưởng cuộc đời gã sẽ được sung túc nhờ vào cái tên đặt định, nhưng...đời luôn có chữ "nhưng" đi kèm ở cuối câu, và gã nghèo đến nỗi không có được một bộ đồ tuơm tắt mặc khi đi đình đám...

Dáng vấp cao dềnh dàng lệnh khệnh như con Kingkong trong các bộ phim Phiêu luu của Mỹ, gã khó khăn lắm mới có thể thu gọn mình trong phạm vi chiếc giường bé nhỏ đặt nơi góc phòng, chỉ một cái trở mình thôi, gã sẽ trong tư thế bất di bất dịch cả đêm...

Chiều nay trên một chuyến xe đò xuyên qua phố, gã tình cờ bắt gặp một ánh mắt đang khẻ lén nhìn gã, cảm giác lâng lâng khi được người khác phái nhìn, và nhất là người khác phái này tượng trưng cho một loài hoa đẹp, đầm thắm và nhẹ nhàng, gã ngất ngây đứng im như pho tượng, tạo dáng manly hơn, ngay lúc đó điều duy nhất gã muốn, là có ngay điếu thuốc trên môi, gã sẽ trông rất bụi và đàn ông ra phết...

"Bố khỉ,  giờ mà mồi điếu thuốc chúng nó hất mình ra đất ngay!"

Lắc đầu xua đi sự thèm muốn Nicotine đã lâu ngày thành thói quen, gã lan man nghĩ đến người đàn bà đứng đó, trong bộ áo ôm sát người, làn môi đỏ mộng bên làn da trắng toát, ôi sao nàng lung linh như liêu trai thế này? Ước gì thằng khốn đứng bên nàng đó là...gã, nhất định gã sẽ chiều chuộng nàng tối đa, mê hoặc nàng trong những trận cuồng phong và ôm hôn nàng vào mỗi buổi sáng, gã sẽ quỳ dưới chân nàng...

"Ông kia, có ngồi xuống không thì bảo? Người to thế kia đứng che hết lối ra vào!"

Tiếng oan oan của mụ đàn bà nào dám chọc gã, to lớn là có tội ah, to lớn không được đứng ngay cửa ah, có luật nào nói vậy không nhễ con mụ kia, để ta quay lại xem nhan sắc bà tới đâu nhé, grummmmm...và hắn từ từ xoay đầu lại tia mắt như chuẩn bị chiếu tướng mụ đàn bà đáng ghét vừa mới đánh thức gã ra khỏi giấc mơ giữa ban ngày,  một giấc mơ của The Hunchback of Notre Dame...


(To be continued)

hv


Như...



 


Như huyền thoại...
Như ảo mộng...
Phai!!!


 hv

Thứ Hai, 3 tháng 11, 2014

In the shadow of its own!



Mùa đông đã bước vào thành phố Houston từng bước nhịp  nhàng uyển chuyển,  iêu cái lạnh đầu đông nhẹ nhàng đủ để khoát lên một áo len or jacket,  thêm đôi giày ống xinh xinh và ...một đôi môi run rẫy trong cơn gió...

Tương tư 4 mùa xoay chuyển của đất trời, như một lẽ tự nhiên hoan hỉ và đón nhận,  ngất ngây với gió xuân,  nóng bỏng khô khan của mùa hè, lát đát những cơn mưa phùn lẳng lơ trong mùa lá khô vàng rụng của nàng thu và ...nồng nàn gợi nhớ trong không khí cuối năm, mùa đông đã về...

Trái đất dần xoay đưa những con người không quen biết đến gặp nhau,  có những kẻ vô duyên mãi mãi là ngược lối...và ngược lại, một dấu ấn trong đời cho 2 kẻ lạ xa ...không còn xa lạ nữa!

Đã đến đã đi qua và quay trở lại, cho dẫu không duyên cũng không hẳn là vô duyên...



hv


Thứ Bảy, 1 tháng 11, 2014

:)




"...Nên đến trăm lần
Nhất định là không iêu!"




hv


Thứ Tư, 29 tháng 10, 2014

Giữa hai chiều...



Thời gian đi...
Và cứ đi - đi mãi...
Cuốn nhân sinh vào vòng xoáy trầm luân
Sông rầm rì...
Có cảm thấy bâng khuâng ?
Hay bỏ mặc cõi hồng trần hiu hắt ?
Thời gian đến...
Là thời gian rất thật.
Mang cho đời: được_mất - nhục_vinh ?
Sông lặng thầm xuôi chảy loanh quanh
Theo bao con nước khi ròng lại lớn.
Như kiếp người có đi và có đến
Sông trở mình cũng có lúc hung hăng
Xô dạt trần gian bằng cơn lũ dữ dằn
Cuốn phăng hết sau những lần giông tố !
Đời là thế: buồn_vui hay sướng_khổ ?
Sông muôn đời: vẫn bên lỡ_ bên bồi.
Ta quanh quẩn giữa hai chiều: tối_sáng
Một vòng quay...
Cứ quay mãi không thôi !



Mask Wallpaper



ST

Thứ Bảy, 25 tháng 10, 2014

Thung lũng tử thần một mùa hoa đổi mới





Trời khô hạn bao nhiêu năm nắng cháy
Người gọi tên là Thung Lũng Tử Thần
Mùa Đông rồi bão tuyết đổ mấy phân
Độ ẩm ướt đã hồi sinh sa mạc

Cả thung lũng tháng mười này đổi khác
Những kỳ hoa vội mọc, nở đua nhau
Những sắc vàng, xanh, hồng, tím khoe màu
Rực rỡ trải thềm hoa dài tít tắt

Trên cao thẳm bầu trời trong xanh ngắt
Dãy núi xa mờ xanh, trắng bủa vây
Sau bao năm sự sống lại về đây
Nhiều bướm lạ bay khắp đồng hoa nở

Ngắm thật kỹ, này em và hãy nhớ
Những bông hoa kết trái, hạt rơi chờ
Một mùa nào mưa xuống lại như thơ
Bừng thức dậy đem về cuộc sống mới

Dù thất vọng, chẳng còn gì, hãy đợi
Một ngày mai hy vọng lại đươm hoa
Hạt nước trời, phục sinh, ánh sáng hoà
Hạt lúa mục có mầm sinh sức sống

Nguyên Đỗ


Thứ Năm, 23 tháng 10, 2014

Thursday, khìn tập 2!




 Sáng nay qua thăm mommy,  mình  đứng ngoài thẫm cung nhấn chuông khá lâu vẫn chưa thấy mẫu hậu xuất hiện, phone tay thì "nàng" hơi bị lãng lúc nghe lúc không, chuông cửa thì...hên xui ,  chắc "nàng" đang tưới cây tưới ớt ngoài vườn,   đang phân vân thì từ trong một cục bông trắng toát mập thù lù ụt ịch đi ra cửa, à cái chị này bây giờ béo ghê nhỉ,  người thì nhỏ xíu 4 cái chân ngắn ngũn lông lá dài thòng như bờm sư tử còn mập thù lù  đáng ghét thật nuôi thứ cún mắc tiền để làm kiểng chẳng thèm gâu gâu một tiếng khi khách tới,  giương cặp mắt tít chẳng thấy cuộc đời nhìn lên,  chủ nhà quả nhiên lợi haị... ôi bó tay!
  
Bửa ăn sáng của mommy thường là món cháo đậu xanh với dưa mắm,  món cháo này rất đặc biệt chỉ có nấu tại gia trong thời khắc chậm chạp ninh cho nhừ,  lần nào đến mommy cũng pha cho mình một ly cafe Trung Nguyên ít sửa nhiều cafe, cảm thấy mình tệ quá chẳng lo cho mẹ được một cốc trà... chỉ có đến ăn ké là giỏi thôi, chán mình thật !

Ba xí ba tú với mẹ già xong thì cũng đến giờ đi làm trễ,  nhân viên báo cáo "No bz Boss, you go" ,  hummmm    biết Ăn Lê sơ sơ cũng láu cá nhỉ? 

 
hv 

P/s: Ra xe rồi mommy còn chạy theo cho mình 2 trái bơ,  thật là hạnh phúc tràn đầy!


Thứ Ba, 21 tháng 10, 2014

Tuesday...khìn!







Trở lại gõ lan man dòng tư tưởng ngược xuôi xuyên qua bộ não,  gõ rồi lại xóa có chút gì đó không OK cho lắm, vẫn là mình kia mà...;;)  sao quê thế này nhỉ? :-?

Trưa nay hàng quán ế ẩm cả bọn kéo nhau đi ăn lẩu cua đồng,  theo thường lệ mình cứ để bà con đi chợ trên cái Menu dài thòng lòng đầy những món ăn chơi ăn thật, chỉ cần bạn bè hạp rơ còn ăn món gì đi đâu với mình không quan trọng,  im lặng nhìn  những gương mặt thân quen cùng mình thêm tuổi đời qua 4 mùa mưa nắng, dường như ẩn sau nụ cười đó nếp nhăn đã xuất hiện sau đuôi mắt thì phải, ừ  chả trách gì lão thời gian cứ ù lì ra đấy,  cười ngạo nghễ nhếch môi kiêu hãnh triệt con-người qua cái tên mỹ lệ rất ư đáng ghét,  thời gian...!

Chúng tôi lớn lên trong một xã hội chạy nhanh như điện giật, cố gắng lắm nói tiếng Việt rồi cũng phải thêm tiếng Anh mới đủ chữ mà diễn đạt ý mình, đôi khi khó quá thì tuôn một tràng ĂnLê cho người nghe bớt "hả hả" và khỏi giải thích vòng vòng,  HV cố gắng viết trong blog để duy trì chút vốn tiếng Việt của mình,  rất nhiều tiêu đề muốn viết nhưng không đủ khả năng diễn đạt nên giấu cả vào inbox trong tình trạng ...dở dang:D,  nếu không tiếp tục gõ thì ...24/7 sẽ rất là ú ớ khi phát ngôn tiếng mẹ đẻ VN,  however dù thế nào vẫn còn biết mình là người màu vàng từ đầu xuống chân là tốt rồi, phải không bạn?! ;)

Dạo này đề tài nóng hổi nhất nước Mỹ tho này là deadly virus Ebola, thứ vi khuẩn thâm nhập vào con người từ 7-21 ngày đi chầu Chúa,  strongly hơn Aids and Cancer,  mồ hôi tay cũng lây, hắt hơi nhảy mũi cũng lây, dân Mỹ trước giờ vẫn luôn bắt tay-phải ôm một cái để tỏ tình thân thiện bỗng dưng -  :-o  [-X  đứng cách xa cả thước,  nói đến bệnh thì Mỹ là dân rất nhát trong đó có cả...mình [-X

Đọc các bài báo trong nước viết về tình hình Ebola, người ở xa nên viết theo cảm giác và tưởng tượng thì phải, tin chẳng đúng tẹo nào cứ như Ebola là cảm cúm thường ngày ấy, dân đang bị khủng hoảng từng ngày không biết có thể bị đi chầu Chúa anytime trong vòng 21 ngày mà Ngài TT đen thui không chịu đóng cửa borders để các chuyến bay từ Phi Châu continuing mang Ebola vào Mỹ,  có người bảo đây là chiêu thí mạng vì kinh tế,  14 quốc gia Châu Phi có Diamond và Oil nên anh Mỹ muốn "của người ta" mà bất chấp... 

Buồn thiu!!!




hv



Chủ Nhật, 19 tháng 10, 2014

Thứ Hai, 13 tháng 10, 2014

...!

 



...
Có  những niềm tin phải cất vào hộc tủ  
Luôn cả tình iêu và nỗi nhớ... 

Có lẽ thế!


hv



 P/s:   Một ngày mưa,  rất mưa on Monday... 




Thứ Sáu, 10 tháng 10, 2014

Lý sự Friday!


 
 



Gã BS khoảng chừng hơn 40 bước vào phòng khám bệnh, ả y tá theo sau tay cầm 3 lọ thuốc để chuẩn bị chích cho mình một phát, về cái tội mà cả dân Obama đều điên đảo mỗi độ đầu thu, ALLERGY, đa số đều hắc hơi, sổ mũi, khan tiếng, ho và chảy nước mắt,  nói về cái phần dị ứng với phấn hoa này thì có chút thắc mắc,  đối với các nhà nghiên cứu  về Y thì Cancer, Aids còn chửa được, hà huống gì chút xíu allergy mà cứ hành dân dai dẳng, chắc là nuôi con bệnh đây mà, quân bình cứ mỗi 10 nguời dân Mẽo thì có 8 người vướng phải, tổng thu trên toàn nước Mỹ không thôi cũng lên đến bạc tỷ rồi, thế mà cứ than "Mỹ nợ và nghèo!" là sao nhỉ?  [-X

Thôi gát chuyện kinh tế và chính trị sang một bên,  trở lại vấn đề Hot hôm nay, mọi lần cứ đến y tá bảo đưa vai trái,  (mình rất ghét kim đâm nhưng phải lấy hết can đảm),  feel được thuốc đi vào cánh tay vì nó đi đến đâu mình đau đến đó, Vit C nguyên chất đặc quánh, Steroids và một cái khỉ gì nữa,  3 cây chụm lại làm nên...sự đời, OK nhưng lần này gã BS bước vào lại bảo, 

" Cô kéo quần xuống!" :-/ 

What the heo? Lên tiếng hỏi gã BS,

"Lần trước chích vào vai ạ!"
"Ah nhưng lần này chích vào mông sẽ có kết quả hơn, tôi sẽ đích thân chích cho cô nhé!"

Con bà nó, gã này không biết vợ con thế nào nhưng chắc là tối qua bị ngủ phòng khách..:-?

Biết không phản kháng được mình ngoan ngoãn làm theo,  nhưng không sao chuyện nhỏ như con thỏ, hôm nay mặc jeans trắng mình nói với ả y tá,

"Do not let blood stain in my white jeans,   get me big band-aid,  please"
"OK, don't worry!"

Theo luật,  y tá không được rời phòng khám khi có bệnh nhân nữ và BS trong phòng, mình cũng yên tâm tự nguyện hiến thân...Nhưng trời ơi,   quả nhiên là thuốc cực phê, đau nhói và tê tê... :-o

Xây xẫm mặt mày, bắt đầu tinh tú quay cuồng,  con bạn alo hỏi xong chưa, 2 đứa dẫn nhau đi ăn trưa,   (Pr chùa cho Kim Sơn một chút), đại gia đình lão đại da này nổi tiếng nhờ các chi nhánh Kim Sơn bao trùm,  lẫu,  buffet, hơn 100 loại buffet của 3 miền Bắc Nam Trung, các loại chè -thạch, hột é...nhiều thứ lạ hoắc,  sushi, các loại cuốn,  Ông đại da này ăn cơm Mỹ chơi chiêu Mỹ, chuyên tuyển những ai biết nấu những món lạ "chỉ có ở VN" về đầu quân cho ông ý,  vì thế nên bà con khắp nơi tứ xứ cứ đến Houston là phải đến Kim Sơn để thưởng thức những món độc và lạ của quê hương,  chiêu này thu hút rất nhiều các vị nhiều tuổi, trung tuổi và những thành phần lớn lên ở Mỹ ngáo thức ăn VN như mình,  có rất nhiều món ăn chơi, ăn thiệt của VN mà không biết "nó" là gì từ đâu tới, chỉ thấy "nó" nằm ngoan ngoãn cùng với các food khác, như món bún gì sợi to như bún bò nhưng có bì và nước dừa,  ...  có nước mắm và nước dừa tùy mình lựa chọn, hmmmmm  từ nhỏ đến lớn mình chỉ biết bún đi với nước mắm, nước tương, còn nước dừa thì... đứng yên nhìn "nó"...nên vẫn chưa chịu ăn thử "nó" một lần nào, trông cứ kỳ kỳ...

Trở lại với xếp hàng lấy số ở Kim Sơn, bà con đông quá nên đợi lâu, con bạn bảo mầy đến trước lấy số trước, tau đi làm hãng nên phải đúng giờ mới đi được, Okie Salem theo số thứ tự mình được giao số 31,  nhìn quanh ai cũng chúi đầu nói chuyện hoặc dán mắt vào phone, đang tự hòa nhập thì nghe có tiếng miền Nam hỏi,

"Em ơi, ở đây phải lấy số mới dô được hả?"

Ngước lên nhìn một tên trông cũng OK, không phải Hot Boy đẹp trai nhất nước VN Kenny Sang,

"Yeah anh, pick a number and wait to be called!"
"Oh OK, anh đi có một mình, chắc cũng chờ lâu?"
"No, tùy theo ah,  nếu có chổ cho 1 người có thể họ sẽ gọi anh"
 "Số 311111,  number 3111111, số 31111111?????"

Tiếng thét thất thanh của em ở quầy, mình nghe mà phát nỗi da gà, 

"Anh vào ngồi chung được không, anh có việc đi gấp không thể chờ lâu!"

OK,  ở đây ai cũng không muốn chờ lâu, nhưng OK cho theo luôn...

"Bên Em đi 2 người,  cho phép anh mời bữa ăn trưa này nha?"
"Ok, em có con bạn sắp đến, không sao anh!"

Order nước uống xong,  (tên này mắc bệnh gì mà cả buổi uống đến 5 ly 7Up), hắn vào đề,

"Anh ở Cali qua kiếm gì để mở tiệm, chắc em biết rành Houston lắm?"
"Oh gia đình em trước đây cũng ở Cali hơn 10 năm, and yes anh muốn hỏi gì về công việc ở Houston này em có thể trả lời..."
"Anh muốn mở tiệm massage nhưng...theo kiểu VN, bà chị người Hoa nói rất nhiều gái chở đến"

Có chút suy nghĩ, mình trả lời hắn,

"Mấy tháng trước ở đây FBI vừa bắt một người, kinh doanh Massage, đưa "các cô" (không dùng từ gái nhé [-X )  qua bằng đường không hợp lệ,  bỏ hết vào một nhà rồi thâu tiền ăn ở, không cho liên lạc với thế giới bên ngoài, không phone, không internet, bắt ra tiệm services khách,  FBI nhập vào xử  3 tội 5 năm + tiền phạt, đóng shop!."
"3 Tội?"
"1/ Buôn người bất hợp pháp
  2/ Bóc lột sức lao động
  3/ Kinh doanh trái phép"

Hắn trầm ngâm suy nghĩ,

"Wow, khó vậy ah?"

Mình cười khẽ,

"Yes, of course, Texas là một trong những tiểu bang tuân hành luật nghiêm khắc nhất,  nếu anh để ý sẽ thấy câu này khắc trên các cầu freeway, "Don't mess with Texas!"

"Don't mess with Texas, là đừng giỡn mặt với Texas ah?"
"You got that right!, hiiii!"

Con bạn mình lò mò tới,  mặt ngơ nhìn hỏi chuyện gì,

"Anh ấy chờ bàn lâu quá nên ngồi chung!"

OK lười gõ rồi,  tới đây tóm tắt lại, là đại khái vài chuyện tào lao, mạnh ai nấy ăn xong thì dzọt!!!

 
 


hv



 

Thứ Ba, 7 tháng 10, 2014

Thói Đời!











Trong một xã hội xô bồ đầy vật chất, hưởng thụ, ích kỷ cá nhân, tôi dần mất lòng tin vào cái gọi là Con-Người!

Người ta luôn hét lên thế này,  "Bề ngoài không quan trọng...",  và cuối cùng
người ta luôn "liệu cơm gấp mắm" trong các cuộc xã giao,  bắt đầu từ
nguồn gốc cơ sở làm ăn, áo quần, xế hộp, Cell phone và độ chơi USD tùy theo nam hay nữ.
Cá nhân tôi,  trong những năm bon chen góp mặt mày với xã hội, tôi cũng
phải theo thời thế lên khuôn cho mình để tiếng nói được có người nghe,
tích lũy nhiều bạn bè, đi đến đâu phải có nhiều người biết mình, chào hỏi mình,
dần dà tôi  bị lây nhiễm phần nào khi đối diện với một con người, cái
nhìn đầu tiên sẽ đánh giá cho mọi cuộc "thâm tình về sau", cho mọi cú
phone được quyết định nghe và trả lời ngay hay từ từ chẳng vội...







 Tệ lắm phải không,  như một thứ virus ăn sâu vào máu và não bộ, người ta
tic tac ôm chầm lấy nhau như thuơng iêu từ ngàn kiếp, và cũng tic tac từ
bỏ lẫn nhau không cần second thoughts, thói đời này, có nên chửi "mịa
nó" không?! 


hv 




Bộ tranh vẽ "Có một ngày buồn như thế!"

 
 
Có những ngày ta phải đối diện với những nỗi buồn, những trăn trở suy nghĩ về cuộc sống tưởng chừng muốn nhấn chìm ta vào trong bóng tối.
 
Và bộ tranh vẽ 'Có một ngày buồn như thế' của Hà Trần là những trăn trở, tâm sự của chính bản thân tác giả, cũng như nói lên những nỗi buồn không-của-riêng-ai của các bạn trẻ vẫn đang gặp rắc rối và nhiều áp lực trong cuộc sống. Có lẽ, chính sự đồng cảm về những ngày "buồn như thế", nên bộ tranh vẽ đã nhận được khá nhiều sự yêu thích của mọi người khi được đăng tải trên mạng xã hội.
 
 
bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên

bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên

bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên

bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên

bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên

bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên

bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên

bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên

bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên

bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên

bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên

bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên

bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên

bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên

bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên

bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên


Khi mọi thứ tưởng như đã quay lưng, bỏ rơi bạn và nhấn chìm tất cả, thì vẫn luôn có một điều luôn bên cạnh, không bao giờ quay lưng đi, luôn tươi sáng và xinh đẹp - đó chính là chính bản thân bạn. Và đó cũng chính là thông điệp ý nghĩa mà tác giả Hà Trần muốn gửi gắm qua bộ tranh vẽ này: "Hãy luôn tin vào chính mình". "Mọi quyết định đều là ở chính bản thân bạn, vượt qua nỗi buồn để đi tiếp, hay mãi mãi chỉ là cái bóng của nỗi buồn"


bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên

bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên

bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên

bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên

bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên

bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên

bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên

bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên

bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên

bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên

bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên

Ảnh: Cloud Pillow Studio
Có những ngày ta phải đối diện với những nỗi buồn, những trăn trở suy nghĩ về cuộc sống tưởng chừng muốn nhấn chìm ta vào trong bóng tối. Và bộ tranh vẽ 'Có một ngày buồn như thế' của Hà Trần là những trăn trở, tâm sự của chính bản thân tác giả, cũng như nói lên những nỗi buồn không-của-riêng-ai của các bạn trẻ vẫn đang gặp rắc rối và nhiều áp lực trong cuộc sống. Có lẽ, chính sự đồng cảm về những ngày "buồn như thế", nên bộ tranh vẽ đã nhận được khá nhiều sự yêu thích của mọi người khi được đăng tải trên mạng xã hội.

Đọc thêm tại: http://stardaily.vn/vn/doi-song/gioi-tre/15949/bo-tranh-ve--co-mot-ngay-buon-nhu-the-.html | Stardaily.vn
Có những ngày ta phải đối diện với những nỗi buồn, những trăn trở suy nghĩ về cuộc sống tưởng chừng muốn nhấn chìm ta vào trong bóng tối. Và bộ tranh vẽ 'Có một ngày buồn như thế' của Hà Trần là những trăn trở, tâm sự của chính bản thân tác giả, cũng như nói lên những nỗi buồn không-của-riêng-ai của các bạn trẻ vẫn đang gặp rắc rối và nhiều áp lực trong cuộc sống. Có lẽ, chính sự đồng cảm về những ngày "buồn như thế", nên bộ tranh vẽ đã nhận được khá nhiều sự yêu thích của mọi người khi được đăng tải trên mạng xã hội.

Đọc thêm tại: http://stardaily.vn/vn/doi-song/gioi-tre/15949/bo-tranh-ve--co-mot-ngay-buon-nhu-the-.html | Stardaily.vn
Có những ngày ta phải đối diện với những nỗi buồn, những trăn trở suy nghĩ về cuộc sống tưởng chừng muốn nhấn chìm ta vào trong bóng tối. Và bộ tranh vẽ 'Có một ngày buồn như thế' của Hà Trần là những trăn trở, tâm sự của chính bản thân tác giả, cũng như nói lên những nỗi buồn không-của-riêng-ai của các bạn trẻ vẫn đang gặp rắc rối và nhiều áp lực trong cuộc sống. Có lẽ, chính sự đồng cảm về những ngày "buồn như thế", nên bộ tranh vẽ đã nhận được khá nhiều sự yêu thích của mọi người khi được đăng tải trên mạng xã hội. bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên Khi mọi thứ tưởng như đã quay lưng, bỏ rơi bạn và nhấn chìm tất cả, thì vẫn luôn có một điều luôn bên cạnh, không bao giờ quay lưng đi, luôn tươi sáng và xinh đẹp - đó chính là chính bản thân bạn. Và đó cũng chính là thông điệp ý nghĩa mà tác giả Hà Trần muốn gửi gắm qua bộ tranh vẽ này: "Hãy luôn tin vào chính mình". "Mọi quyết định đều là ở chính bản thân bạn, vượt qua nỗi buồn để đi tiếp, hay mãi mãi chỉ là cái bóng của nỗi buồn" bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên bộ tranh, đồng cảm, cảm hứng, động lực, động viên Ảnh: Cloud Pillow Studio

Đọc thêm tại: http://stardaily.vn/vn/doi-song/gioi-tre/15949/bo-tranh-ve--co-mot-ngay-buon-nhu-the-.html | Stardaily.vn
BỘ TRANH VẼ 'CÓ MỘT NGÀY BUỒN NHƯ THẾ' Bộ tranh vẽ 'Có một ngày buồn như thế' Bộ tranh vẽ nhận được sự đồng cảm từ rất nhiều người dùng mạng - Ảnh: ST

Đọc thêm tại: http://stardaily.vn/vn/doi-song/gioi-tre/15949/bo-tranh-ve--co-mot-ngay-buon-nhu-the-.html | Stardaily.vn
BỘ TRANH VẼ 'CÓ MỘT NGÀY BUỒN NHƯ THẾ' Bộ tranh vẽ 'Có một ngày buồn như thế' Bộ tranh vẽ nhận được sự đồng cảm từ rất nhiều người dùng mạng - Ảnh: ST

Đọc thêm tại: http://stardaily.vn/vn/doi-song/gioi-tre/15949/bo-tranh-ve--co-mot-ngay-buon-nhu-the-.html | Stardaily.vn
BỘ TRANH VẼ 'CÓ MỘT NGÀY BUỒN NHƯ THẾ' Bộ tranh vẽ 'Có một ngày buồn như thế' Bộ tranh vẽ nhận được sự đồng cảm từ rất nhiều người dùng mạng - Ảnh: ST

Đọc thêm tại: http://stardaily.vn/vn/doi-song/gioi-tre/15949/bo-tranh-ve--co-mot-ngay-buon-nhu-the-.html | Stardaily.vn