Thứ Năm, 15 tháng 8, 2013

Tự!

Houston trời trở gió và  lạnh,  khiến mình thật lười chẳng muốn rời khỏi giường, trăn trở và nhìn trần nhà,  rồi  lại khép mắt, mở mắt và quấn mền để lại nhìn trần nhà, cái trần nhà trắng toát kia giờ đây đã ngã màu xám ngắt vì cứ bị... nhìn, nhìn tới xám xì, thật là nễ mình luôn!

Điện thoại lại ring, rồi lại im ắng, lại ring, lòng bâng khuâng xót xa cho người gọi và tự kết tội mình, cí người được / bị gọi đó đang nằm trốn đời, trốn thế sự và đang nhìn trần nhà...hix!

Lật lại sự đời như lật một trang giấy đã ghi đầy chữ,  đếm những tháng ngày vun xới và chán mình đến nỗi chẳng muốn tự kết tội mình,  vì cái nông nỗi, cái gàn, cái lì, cái ngu ngơ, cái đập thình thịt hay vì "Lỗi tại tôi,  lỗi tại tôi mọi đàng" mà ra cớ sự, chẳng trách ai, thật sự chẳng nỡ lòng trách cứ một ai,  lý trí luôn phê phán nhưng luôn bị gạt bỏ ngoài tai vì những triết lý cũ xì cứ lập đi lập lại,  để rồi tự quấn mình trong mớ cảm xúc hổn tạp và ...nhìn trần nhà!
Rõ chán!
Blog mốc meo, như đời mình trôi đi vội vàng,  chẳng muốn giữ lại những gì của ngày hôm qua để túi hành trang thêm nặng gánh, chẳng nỡ vứt đi bên vệ đường, chỉ đành cất kỹ vào ngăn tủ!

Trời âm u,  lòng chẳng có gì vui,  dường như có chút xao động và bị thuyết phục, vì cái gì đó không muốn nhìn nhận, vì cái gì đó không ngủ yên...
 hv
  =

1 nhận xét:

  1. SaoBienFebruary 28, 2013 at 11:50 PM

    Chắc là trái tim không ngủ yên đó nàng DHV ơi! [hee hee]
    Chúc ngày mai đẹp trời, đẹp lòng, chị mình tung chăn ra tung tăng với đời, với blog hen.
    Reply
    Replies

    P DoMarch 1, 2013 at 4:25 PM

    Ủa đó là con...tim đóa hả. mình cứ thấy bà con viết tới đó lại im nên mình cũng bắt chước cho nó ngầu, keke
    Báo cáo, mền gối tung bà nó hết rùi, ra đánh giặc với đời với bills chứ tung tăng gì nỗi nữa, huhu
    Reply

    CỏMarch 1, 2013 at 6:33 AM

    Hu hu... Sao dạo ni tự dưng bỗng hóa... đằm thắm và... nhập nhèm nhập nhằng (í lộn, là muốn nói... bập bùng) bập bùng cảm xúc gớm như rứa? Làm ta nhận không ra, huhu... Cứ tưởng em Đỡ Hờ Vy của ta đã thất lạc đi đâu mất, thay vào đó là cái ả Vịt Kiều nầu lạ hoắc, may mà còn ba cái vụ... lỗi "trính chã" nó nhắc nhở ta là vữn Đỗ Hoài Vy đây, hehe...
    "... cái trần nhà trắng toát kia giờ đây đã ngã màu xám ngắt vì cứ bị... nhìn, nhìn tới xám xì, thật là nễ mình luôn!" - ngả màu, nể mình luôn...
    "... cái đập thình thịt" - là cái chi? Phải thình thịch hem?
    Thui, đừng có tự... đấm ngực, với lại nhìn... trần nhà mần chi nữa, qua nhìn... ta đây nè, hehe...
    Reply
    Replies

    P DoMarch 1, 2013 at 4:19 PM

    Hehe, đọc comment anh Cỏ cười muốn "gụng găng", phải bỏ dấu ngoặc khg thui lại núi mềnh sai trính tã thì bỏ bu, hehe
    Chết tía, tự dưng sổ toàn tiêng miền Trung, oái chiêu
    Đúng là cí nọ xọ cí kia, đằng nào cũng lở sai rùi cho xai lun, [laughing]
    Nhà anh Cỏ qua nhềnh bị đau mắt nên đi dzia, em đây nhỏ xíu hổng nên nhềnh, kaka
    Chỉ có bài thơ là hay thui nên ráng đọc lẹ lẹ rồi vọt đấy, đi dzìa quên để lợi con...tm, keke
    P DoMarch 1, 2013 at 4:22 PM

    Trở lại làm phát nữa nè, hống sai trính tã hổng phải mềnh đâu, huhu giành độc quyền rùi...
    Reply

    Cô nhỏMarch 1, 2013 at 7:01 AM

    Nàng zìa rồi mà nàng cứ đóng cửa nằm ngắm trần nhà zị thoai chứ thông báo zìa làm gì?
    Ta mở cửa nhà rồi, nàng qua chơi đi! [big grin]
    Reply
    Replies

    P DoMarch 1, 2013 at 4:13 PM

    Thì dzìa rồi mới nằm nhìn trần nhà đó chứ, giờ giấc thay đổi mà chịu sao thấu [tongue]
    Nhưng hôm nay tung mền rùi, trần nhà nhìn cũng phát chán lun.
    Sẽ qua thăm Cô nhỏ xíu [happy]

    Trả lờiXóa