Thứ Sáu, 28 tháng 11, 2014

Time~



 



Gió lộng
Tóc bay 
Trôi ngược về quá khứ

Miên man
Sóng vỗ
Tim chợt nhói xót xa...

hv

Thứ Bảy, 22 tháng 11, 2014

Mơ!




Trời mù sương khát nắng
TA lan man trong cảm xúc
Rất đàn bà...


 



 hv



Chủ Nhật, 16 tháng 11, 2014

Gã!




...Vứt đi điếu thuốc hút vừa mới nửa, gã thở một làn khói mỏng vào khoảng không, mắt đăm chiêu như đang nhìn vào cõi vô hình nào đó mà chỉ có gã mới nhìn thấy, hơn nữa đời người lang bạt rày đây mai đó, gã chẳng có được một mái ấm gia đình của riêng gã, với bầy con kháu khỉnh chạy quanh nhà, và...một người đàn bà cho gã ôm áp mỗi đêm qua 4 mùa mưa nắng,  phục tùng gã răm rắp, hầu hạ cơm nước như Osin, và đĩ thõa trên giường!

Tên của gã là Vương, là vương quyền quý tộc theo như điều mong muốn của cha mẹ gã, những tưởng cuộc đời gã sẽ được sung túc nhờ vào cái tên đặt định, nhưng...đời luôn có chữ "nhưng" đi kèm ở cuối câu, và gã nghèo đến nỗi không có được một bộ đồ tuơm tắt mặc khi đi đình đám...

Dáng vấp cao dềnh dàng lệnh khệnh như con Kingkong trong các bộ phim Phiêu luu của Mỹ, gã khó khăn lắm mới có thể thu gọn mình trong phạm vi chiếc giường bé nhỏ đặt nơi góc phòng, chỉ một cái trở mình thôi, gã sẽ trong tư thế bất di bất dịch cả đêm...

Chiều nay trên một chuyến xe đò xuyên qua phố, gã tình cờ bắt gặp một ánh mắt đang khẻ lén nhìn gã, cảm giác lâng lâng khi được người khác phái nhìn, và nhất là người khác phái này tượng trưng cho một loài hoa đẹp, đầm thắm và nhẹ nhàng, gã ngất ngây đứng im như pho tượng, tạo dáng manly hơn, ngay lúc đó điều duy nhất gã muốn, là có ngay điếu thuốc trên môi, gã sẽ trông rất bụi và đàn ông ra phết...

"Bố khỉ,  giờ mà mồi điếu thuốc chúng nó hất mình ra đất ngay!"

Lắc đầu xua đi sự thèm muốn Nicotine đã lâu ngày thành thói quen, gã lan man nghĩ đến người đàn bà đứng đó, trong bộ áo ôm sát người, làn môi đỏ mộng bên làn da trắng toát, ôi sao nàng lung linh như liêu trai thế này? Ước gì thằng khốn đứng bên nàng đó là...gã, nhất định gã sẽ chiều chuộng nàng tối đa, mê hoặc nàng trong những trận cuồng phong và ôm hôn nàng vào mỗi buổi sáng, gã sẽ quỳ dưới chân nàng...

"Ông kia, có ngồi xuống không thì bảo? Người to thế kia đứng che hết lối ra vào!"

Tiếng oan oan của mụ đàn bà nào dám chọc gã, to lớn là có tội ah, to lớn không được đứng ngay cửa ah, có luật nào nói vậy không nhễ con mụ kia, để ta quay lại xem nhan sắc bà tới đâu nhé, grummmmm...và hắn từ từ xoay đầu lại tia mắt như chuẩn bị chiếu tướng mụ đàn bà đáng ghét vừa mới đánh thức gã ra khỏi giấc mơ giữa ban ngày,  một giấc mơ của The Hunchback of Notre Dame...


(To be continued)

hv


Như...



 


Như huyền thoại...
Như ảo mộng...
Phai!!!


 hv

Thứ Hai, 3 tháng 11, 2014

In the shadow of its own!



Mùa đông đã bước vào thành phố Houston từng bước nhịp  nhàng uyển chuyển,  iêu cái lạnh đầu đông nhẹ nhàng đủ để khoát lên một áo len or jacket,  thêm đôi giày ống xinh xinh và ...một đôi môi run rẫy trong cơn gió...

Tương tư 4 mùa xoay chuyển của đất trời, như một lẽ tự nhiên hoan hỉ và đón nhận,  ngất ngây với gió xuân,  nóng bỏng khô khan của mùa hè, lát đát những cơn mưa phùn lẳng lơ trong mùa lá khô vàng rụng của nàng thu và ...nồng nàn gợi nhớ trong không khí cuối năm, mùa đông đã về...

Trái đất dần xoay đưa những con người không quen biết đến gặp nhau,  có những kẻ vô duyên mãi mãi là ngược lối...và ngược lại, một dấu ấn trong đời cho 2 kẻ lạ xa ...không còn xa lạ nữa!

Đã đến đã đi qua và quay trở lại, cho dẫu không duyên cũng không hẳn là vô duyên...



hv


Thứ Bảy, 1 tháng 11, 2014

:)




"...Nên đến trăm lần
Nhất định là không iêu!"




hv