Thứ Hai, 4 tháng 8, 2014

Ngày 2!

855pm,  viết gì đây nhỉ, cả ngày đầu óc mình căng thẳng từ 4 khía cạnh, tô mì gói vào buổi sáng trước khi khởi hành, một ly cafe tiếp tế energy và đầy...STRESS filled up the whole day long... buồn cười quá, sống thế này sống làm quái gì :))

Mackeno!  Cuối cùng chỉ có mackeno là phương thuốc len lỏi qua ngaỳ không tốn kém và rất đủ gan lì để mackeno!!!

Cho nhân viên về gần hết còn mình ở lại chờ người khách sau cùng, chút nữa sẽ nhờ hắn hộ tống ra xe cho chắc ăn, cửa đã khóa chẳng còn gì làm ngoài đợi con nhân viên làm xong việc,  thôi thì vào đây cà kê dê ngỗng vậy...

Chẳng buồn sắp đặt, cứ gõ cho nhẹ đầu óc, đường nào cũng tới La Mã một entry :))



 



 905pm,  Chẳng biết tự lúc nào mình đã thôi không còn nông nỗi và ngông như trước,  điểm danh lại mình xem nào, bất cần vẫn còn đó, chảnh cũng còn luôn, hấp tấp? hết rồi đã biết từ tốn suy nghĩ trước sau, im lặng? ah hah, dạo này mình bỗng im lặng ra phết trước những cơn giận và bực bội, bất bình, cứ im lặng để người ta tự hiểu, còn không hiểu thì mình cứ im, gì nữa ta - chẳng thèm than van con khỉ khô gì với ai, luôn cười để khoe cái đồng tiền trên má và bình thản dù trong lòng mình - là bão tố :),  khóc? cái khoảng này thì trước giờ mình vẫn là chúa rơi nước mắt nên không thể từ bỏ được, mất tên tuổi sao :))

Chán rồi, vào đọc tin tức vậy, gõ nửa sẽ nói...tào lao :))



hv


P/s:  Ah,  các bloggers vẫn dỏi theo và quan tâm mình dù "Người đến và đi âm thầm không nói nên lời" :P  , một là quá chán với cái xai trính tã của mình, hai là tình thuơng mến của đại gia đình bloggers dành cho mình vẫn còn đó "cái nổi đau" :)),  chẳng biết gõ gì nữa tóm lại là thank you very  much :P
 

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét