2pm, Mình bước ra xe không ngoái đầu nhìn lại người vừa mới cùng mình đối diện trong bữa cơm trưa "thân thiện", một người nói nhiều để khỏa lấp sự ngượng nghịu, như muốn cho cả thế giới này biết rằng, không có gì xãy ra, vẫn rất OK?!, một người ngồi nhìn con thú trước mặt, nhếch môi cười không nói gì, những ngôn từ phát ra từ hắn như tiếng kêu của quái thú vừa mới hút máu người, thế là... nhếch môi cười ...again :D
Hành động xuất phát từ nhân tánh và sự hiểu biết ở đời, đứng trước cái tôi của họ mọi thứ đều trở nên bé nhỏ và chẳng có kilo gram nào, thì 1001 lý do cũng chỉ bằng thừa!
"Hello Vy, I'm glad you came:) "
"Yes I did..."
Ánh nhìn thoáng qua để đánh giá người ngồi đối diện, sắc diện hắn làm tỉnh nhưng bối rối, tay chân lúng túng mắt nhìn vào Menu nhưng chắc chẳng đọc được gì trước ánh mắt lạnh lùng không trách móc và nụ cười nhẹ của mình, hắn ngước lên giới thiệu món ăn trong quán, ừ quán Thái sang trọng, đẹp, màu sắc ấm cúng, hắn cũng khéo chọn địa điểm để xoa dịu buổi trưa hè nóng bức, hay xoa dịu tình thế khi sắp đối diện mình, buồn cười nhỉ mình có nói gì đâu?
"Anh có vẻ lúng túng nhỉ? :)"
"Đối diện người đẹp như Vy hồn vía anh như bay mất, anh loay hoay nảy giờ đây!
Vy, I'm sorry for that day, I..."
"I'm not here for your 1001 reasons, I'm here to look at you in the eyes and smile:)"
"Oh God, Vy - anh xin lỗi mà đừng dùng lối nhẹ nhàng của em đánh gục anh chứ? Chẳng thà em chửi bới, giận dỗi hay đấm anh một cái thật đau còn hơn..., anh em với nhau...?"
"Anh em với nhau? :)) có những thứ không cần dùng đến mạnh bạo, hành xử như người vô văn hóa mà vẫn có thể bước đi nhẹ nhàng không nhìn lại, anh hiểu được không?
Chúng ta là bạn, let's see I've known you thru a friend of mine, it's been 3 months and I thought you were cool :), but you know one day You were acting like a fool in front of friends, hurt my friend, then I realized-you're not cool at all :)
Đàn ông manly không phải qua áo quần anh ta vát lên người, không phải qua mái tóc hoặc cái phone anh ta dùng, cái xe anh ta đi, mà là hành vi, ngôn ngữ, sâu sắc và vững vàng, đó là manly :) Anh đã tự hạ thấp mình trước mặt bạn bè khi anh thất vọng một người đã từng xem thường anh, đến cảm kích anh, và người đó là bạn tôi, nói sao nhỉ, đôi khi anh lù khù vát cái lu mà chạy, đôi khi anh ranh như con cáo già, công nhận anh khéo ăn nói và chịu chi, vì anh làm nhiều tiền nên đồng tiền với anh như tờ giấy không giá trị trong túi, vì thế anh được lòng nhiều bạn bè, vì thế tôi đã lầm giới thiệu bạn tôi cho anh:D, bây giờ bạn tôi thế nào nhỉ, không trách móc gì tôi cả, chỉ cười và tôi mang nụ cười nhếch môi đó, đến đây ngày hôm nay theo lời mời của anh, để trân trọng trao cho anh... "
"Vy, ngày hôm đó anh chỉ là vô tình thôi, anh không có ý làm tổn thương bạn em, I am sorry, please tell her I would like to make it up to her, can we meet up again tonight ? Anywhere you and her like, just tell me?"
"I don't think there is a chance, you screw it, man!
Good bye!"
Haha, mình bỏ mặc hắn ngồi đó, bước ra xe lòng nhẹ nhàng, bóc phone alo con bạn...
hv