Chủ Nhật, 28 tháng 12, 2014

Endless...







Như 
bọt 
nước,

Như 
giọt 
sương...


Mong manh
~
Mơ hồ

 
Không 
 xác định,

Không 
 đặt tên

...
Không 
  vở ...!


hv


Thứ Bảy, 27 tháng 12, 2014

Hãy để tuyết rơi, anh!





Tombe la neige
Tu ne viendras pas ce soir
Tombe la neige
Et mon cœur s'habille de noir
Ce soyeux cortège
Tout en larmes blanches
L'oiseau sur la branche
Pleure le sortilège


...











Thứ Năm, 25 tháng 12, 2014

Mẹ dặn...




 
Mẹ dặn...
Một người con trai tốt khi con khóc sẽ không luôn mồm nói: "Anh yêu em"
và hôn lên môi con.
Một người con trai tốt sẽ hôn lên mắt con, nuốt hết đau thương trên mi con, ôm con thật chặt và thì thầm 1 câu có giá trị gấp trăm ngàn lần: "Anh ở đây!"...


Mẹ dặn...
Đôi mắt là nơi thật thà và trong veo nhất.
Đừng để đau buồn biến đôi
mắt con thành đôi mắt biết nói dối.
Vì khi đó tâm hồn con
sẽ lạnh lẽo và cô đơn...


Mẹ dặn:
"Con đừng tùy tiện khóc vì ai..!"
- Khóc cũng chỉ làm người ta khó xử và không thay đổi được gì.
- Người yêu thương con thực sự...sẽ không dễ dàng làm con khóc.
- Người làm con khóc.. hầu hết không quan tâm đến cảm giác và giọt nước mắt của con..!


Mẹ bảo...
Con gái đuôi mắt dài thường hay khóc và
buồn vu vơ.
Là con gái con phải mạnh mẽ và can đảm.
Can đảm yêu can đảm chia tay.
Can đảm chấp nhận.
Con phải vững vàng để nỗi buồn trôi tuột vào xa xôi.



St: blogtamsu.vn


Thứ Ba, 23 tháng 12, 2014

Wishing you...


(Jasmine)


HV mến chúc các bạn ở khắp nơi trên thế giới 
một mùa lễ Giáng Sinh 
bình yên
hạnh phúc
ấm áp bên gia đình và người thân...



Thứ Hai, 22 tháng 12, 2014

Broken!


 


Rồi một ngày
Người quen trở thành xa lạ
Những cảm xúc nồng nàn 
vụt thoát bay xa...
Như bức tranh vẻ đi rồi lại xóa
Vụn về...
trong khoảng trống không tên...

Rồi một ngày
Xóa đi những dòng thư đã viết
Ngỡ ngàng...
Đã từng thuộc về nhau?
Trái tim mỉm cười dù vết sẹo ngỗn ngang
"...
Đường đi còn dài lắm..."
Đêm ngủ không còn mộng mị những giấc mơ xưa
Những giấc mơ đã một thời 
rơi nước mắt...
Những giấc mơ lầm lẫn đến tội tình
Bỏ hoang phế những tháng ngày mê mãi...

Rồi một ngày
Đường chia hai lối
Chẳng tìm nhau...
Chẳng tìm nhau...
Chẳng tìm nhau...
Chẳng còn có thể tìm nhau!


hv

Thứ Bảy, 20 tháng 12, 2014

Cảm xúc bất chợt!






Chút lạnh
Chút nồng nàn buổi sáng
Cho giọt đắng đầu  ngày
Chậm rải 
Rơi...



hv


P/s  Viết trong một buổi sáng lạnh đầy sương bên cốc cafe ấm nồng
Saturday morning, Houston!



Thứ Ba, 16 tháng 12, 2014

Tuôn!


Tôi bắt đầu một ngày mới bằng những dòng tin nhắn sụt sùi của con bạn, có lẽ bạn tôi đã khóc từ tối qua, đôi mắt còn chưa ráo hoảnh nên sáng nay...cho tôi một tràng dài lê thê về cái tâm sự tình iêu của nó...





Trời ah, tôi còn phải chuẩn bị tinh thần, mặt mày tươi rói để xông pha với dòng đời ngoài kia,  ai cũng mới thức giấc chào ngày mới bằng những nụ cười đã được khéo léo điểm tô, qua hơi thở nồng nặc vị cafe chứa đầy chất caffein, hoặc thêm vào dăm ba hơi thuốc lá...  công việc của tôi cũng không ngoại lệ mà,  trả lời tin nhắn con bạn, tôi hẹn tối nay tôi sẽ gặp mợ, mợ làm ơn hoảng binh lại chờ đến tối tha hồ mà bù lu bù loa tôi sẽ dành trọn vẹn thời gian cho mợ xã...

Tôi còn cả mớ nhân viên mỗi ngày nhìn nét mặt của tôi mà bắt nhịp, còn cả tá khách hàng chờ tôi tiếp tân, tôi còn cả dòng đời cuồng cuộn chảy ngoài kia luôn cả các thứ bills, các thứ nợ đời mà mỗi ngày không thể thiếu...

Cần lắm một gương mặt rạng rở nụ cười...

Kết luận, là việc công thì ban ngày việc tư thì sau giờ làm việc nhóe!!!



  



hv




Thứ Hai, 15 tháng 12, 2014

Starbucks, McDonald’s vào Việt Nam: Chỉ như… bão qua làng

Ngày chủ nhật bình yên cuối cùng thì cũng được xuất hiện sau một tuần lễ xô bồ ruợt đuổi với nợ đời..., Sunday!

Đôi chân lang thang vào backyard với cốc cafe expresso đậm đặc nồng nàn trong một thói quen muôn thuở,  tay lướt web, check emails, tin nhắn, facebook và blog... Đề tài chú ý sáng nay là Starbucks và McDonald's vào VN như bão qua làng,  trích từ trong blog của toithichdoc.blogspot.com/  với lối phân tích rất rõ ràng cụ thể,  điều mình đồng ý nhất là "cách nêm nếm cuả người ta trong món ăn ngoại!"


 


Nhớ lại cách đây vài năm, mình có quen 1 cặp vợ chồng anh chị bạn hai người góp vốn sang lại 1 cái chợ nhỏ nằm trong khu Mễ và Mỹ đen, vì người chủ trước là người Mễ nên cả chợ bán toàn thức ăn gia vị của người Mễ, và quầy phục vụ thức ăn nóng hổi cũng là những món ăn của dân Mễ chính gốc, anh chị bạn tôi chẳng hiểu nghĩ thế nào lọ mọ sang lại và mướn 1 chị ViệtNam vào nấu,  sau vài ngày income của chợ bắt đầu xuống, và quầy thức ăn nóng bắt đầu ế chẳng ma Mễ nào đến ăn, hỏi ra thì mới biết, chị bếp Viêt kia nêm nếm thức ăn Mễ theo vị "cá kho tộ", tức là theo nước mắm và thịt kho kiểu VN,  người Mễ bắt đầu nhận thấy khẩu vị không giống ai thế là...tung bay mất dạng.

Trở lại vấn đề Starbucks và McDonalds, 2 thuơng hiệu quá quen thuộc với người hải ngoại, mang về VN do người trong nước chưa một lần được thử qua, nấu nướng, pha chế,  dù có bảng công thức original rành rành ra đó nhưng rồi sẽ lai căng từ từ, mỗi ngày  tây trở thành ta và nguy cơ McDonald  với vị "bánh mì thit" VN là không thể không xảy ra, Starbucks, sẽ trở thành chè táo sọn và chè ba màu, thì "chỉ như...bão qua làng" là chuyện sớm muộn mà thôi...

"Nếu Starbucks giữ được hương vị và chất lượng như ở thị trường nước ngoài, thì có khi còn giữ được khách hàng trung thành là các du học sinh, khách du lịch và người nước ngoài làm việc ở Việt Nam"
“Khi ăn McDonald’s ở nhiều nước, tôi rất hài lòng. Không hiểu sao khi ăn ở Việt Nam thì chất lượng lại khác. Yêu cầu chất lượng không thể đều được như châu Âu, có thể do nhượng quyền ở Việt Nam chăng. Đây là lần đầu và cũng là lần cuối ghé McDonald’s ở Việt Nam ”, Công Khanh nói.


hv



Thứ Tư, 10 tháng 12, 2014

Bad Boys Blue - House of silence (Original 12'' mix) [HD/HQ]







Có những thứ đã thành thói quen,  những thói quen phải bỏ để bước chân nhẹ gót, và cũng có những thói quen làm nặng hành trang đến ngày ...nghe tiếng ve kêu trong lòng đất...

Music and darkness, khi dòng đời tạm ngừng trôi, chỉ còn lịm người vào dòng nhạc trữ tình hoặc những điệu nhạc Wild chỉ để cuốn mình vào một thế giới không tên, lúc đó fantasy bước vào TA...

Thả lỏng và thoát!


Welcome to my World of fantasy!



 hv



Thứ Hai, 8 tháng 12, 2014

Potay.com!








   Thấy dzui dzui,
muốn viết cái gì đó
Nhưng...



Chưa
Nghĩ
Ra!


hv






Chủ Nhật, 7 tháng 12, 2014

Fleetwood Mac - Dreams


    



Now here you go again, you say
You want your freedom
Well who am I to keep you down
It's only right that you should
Play the way you feel it
But listen carefully to the sound
Of your loneliness
Like a heartbeat drives you mad
In the stillness of remembering what you had
And what you lost, and what you had, and what you lost

Thunder only happens when it's raining
Players only love you when they're playing
Say women they will come and they will go
When the rain washes you clean, you'll know, you'll know

Now here I go again, I see the crystal visions
I keep my visions to myself, it's only me
Who wants to wrap around your dreams and,
Have you any dreams you'd like to sell?
Dreams of loneliness,
Like a heartbeat, drives you mad
In the stillness of remembering, what you had,
And what you lost and what you had and what you lost

Thunder only happens when it's raining
Players only love you when they're playing
Say, women, they will come and they will go
When the rain washes you clean, you'll know

Thunder only happens when it's raining
Players only love you when they're playing
Say, women, they will come and they will go
When the rain washes you clean, you'll know
You'll know, you will know, you'll know

 

Fleetwood Mac

 

 

 

P/s: This song was written in 1977,  when Fleetwood Mac was famous and well known. 

I was quite young at that time to understand the real meaning.  

Today, When the rain washes you clean, 

you'll know, 

Thunder only happens when it's raining...!  HV

 

 

Thứ Ba, 2 tháng 12, 2014

Thứ Hai, 1 tháng 12, 2014

Feelings!




Mùa đông mong manh theo từng cơn gió rét, 
suýt xoa hai bàn tay lạnh
Xác thân nữa đời người 
trôi nổi với tháng năm...

Ta còn đây chênh vênh theo từng nhịp tim thở
Nhìn bốn mùa đến rồi đi
Chải tóc với lược trần tiếc nuối từng sợi tóc rụng rơi...

Ngày đã về đêm - tắt nắng
Trong bóng tối lờ mờ con-người như khó nhận ra nhau
Chạy đi,
Chạy loanh quanh trên mặt địa cầu
Rồi nằm xuống nghe côn trùng than vãn...

Chẳng dặn lòng níu kéo những phù du
Rượt đuổi chi những tham sân ủy mị
Khoảng lặng của đời
Đan từng sợi tóc chắt chiu...

Hạnh phúc nhân gian có đến - có đi
Bước vào vòng xoáy đời nhau
Khẻ chạm thôi
Cho ngày trôi nhẹ
Cho đêm tương tư 
Ta từng thuộc về nhau...


 hv