Mùa đông mong manh theo từng cơn gió rét,
suýt xoa hai bàn tay lạnh
Xác thân nữa đời người
trôi nổi với tháng năm...
Ta còn đây chênh vênh theo từng nhịp tim thở
Nhìn bốn mùa đến rồi đi
Chải tóc với lược trần tiếc nuối từng sợi tóc rụng rơi...
Ngày đã về đêm - tắt nắng
Trong bóng tối lờ mờ con-người như khó nhận ra nhau
Chạy đi,
Chạy loanh quanh trên mặt địa cầu
Rồi nằm xuống nghe côn trùng than vãn...
Chẳng dặn lòng níu kéo những phù du
Rượt đuổi chi những tham sân ủy mị
Khoảng lặng của đời
Đan từng sợi tóc chắt chiu...
Hạnh phúc nhân gian có đến - có đi
Bước vào vòng xoáy đời nhau
Khẻ chạm thôi
Cho ngày trôi nhẹ
Cho đêm tương tư
Ta từng thuộc về nhau...
hv