Khi cuộc tình đi qua
Ta như người vừa ngã
Chợt đứng lên vội vã
Phủi bụi bước chậm dần
Sợ hố gần đêm tối
Lại sợ vấp hố xưa
Sợ luôn những cơn mưa
Sơ luôn hoàng hôn xuống
Rồi tay chân luống cuống
Vì tình đến nào hay
Vì cứ ngở chông gai
Nên chẳng màn bỏ ngỏ
Tội cho người tình nọ
Cứ cắn cọ làm thơ
Miệng cứ nói bâng quơ
"Ta yêu người rồi đấy!"
(QTB)