Thứ Năm, 26 tháng 2, 2015

Quá khứ, Hiện tại và Tương lai!




Một lớp của trường tiểu học Mỹ có 26 học sinh đặc biệt vì chúng đều có những quá khứ tội lỗi: em thì đã từng tiêm chích, em thì đã vào trại cải tạo, thậm chí có một học sinh nữ trong một năm đã phá thai ba lần.

Gia đình đã từ bỏ chúng, các thầy cô giáo và nhà trường cũng coi chúng là đồ bỏ đi. Cuối cùng, lớp học được giao cho cô giáo Phila chủ nhiệm.

Ngay ngày đầu tiên của năm học, Phila đã không dọa nạt, ra oai với chúng như những giáo viên trước mà cô nêu ra cho cả lớp một câu hỏi sau: "Cô kể cho các em một số điểm trong quá khứ của 3 ứng cử viên như sau:

Người thứ nhất luôn tin vào y thuật của thầy cúng. Ông ấy từng có hai người tình, ông ta hút thuốc và nghiện rượu trong nhiều năm liền.

Người thứ hai đã từng bị đuổi việc hai lần. Ngày nào ông ta cũng ngủ đến trưa, tối nào cũng uống một lít rượu brandy và cũng từng hút thuốc phiện.

Người thứ ba từng là anh hùng trong chiến đấu. Ông ta luôn giữ thói quen ăn kiêng, không hút thuốc, thỉnh thoảng mới uống rượu, thường uống bia nhưng không uống nhiều. Thời thanh niên chưa từng làm gì phạm pháp".

Cô hỏi cả lớp trong 3 người, ai sau này sẽ cống hiến nhiều nhất cho nhân loại. Các em học sinh đồng thanh chọn người thứ 3, nhưng cô giáo làm cho cả lớp kinh ngạc khi trả lời:

"Các em thân mến, cô biết chắc chắn các em sẽ cho rằng chỉ có người thứ ba mới có thể cống hiến được nhiều cho nhân loại. Nhưng các em đã sai rồi đấy.

Ba người này là những nhân vật nổi tiếng trong thế chiến thứ 2:

Người thứ nhất là Franklin Roosevelt, tuy tàn tật nhưng ý chí kiên cường, ông đảm nhận chức vụ tổng thống Mỹ trong bốn nhiệm kỳ liên tiếp.

Người thứ hai là Winston Churchill, thủ tướng nổi tiếng nhất trong lịch sử nước Anh.

Người thứ ba là Adolf Hitler, con ác quỷ phát xít đã cướp đi sinh mạng của hàng chục triệu người dân vô tội".

Khi cô nói xong, tất cả học sinh đều ngây người nhìn cô và như không tin nổi những gì chúng vừa nghe thấy. Cô giáo nói tiếp: "Các em có biết không, những điều mà cô nói về ba nhân vật này là quá khứ của họ. Còn sự nghiệp sau này của họ, là những việc mà họ đã làm sau khi họ thoát ra khỏi cái quá khứ đó. Các em ạ, cuộc sống của các em chỉ mới bắt đầu, vinh quang và tủi nhục trong quá khứ chỉ đại diện cho quá khứ. Cái thực sự đại diện cho cuộc đời một con người chính là những việc làm ở hiện tại và tương lai. Hãy bước ra từ bóng tối của quá khứ, bắt đầu làm lại từ hôm nay, cố gắng làm những việc mà các em muốn làm nhất trong cuộc đời mình, các em sẽ trở thành những người xuất chúng... ".

Sau khi những học sinh này trưởng thành, rất nhiều người trên cương vị công tác của mình đã đạt được nhiều thành tích đáng tự hào: Có người trở thành bác sĩ tâm lý, có người trở thành quan tòa, có người trở thành nhà du hành vũ trụ. Điều đáng nói là, Robert Harrison, cậu học sinh thấp nhất và quậy phá nhất lớp, giờ đây trở thành giám đốc tài chính trẻ nhất của phố Wall.

~~Trong cuộc đời của con người, mỗi ngày đều có thể là một sự bắt đầu mới mẻ và hướng thiện, những vinh quang và tủi nhục của ngày hôm qua đều trở thành dĩ vãng. Chỉ cần bạn thực sự chịu trách nhiệm với bản thân, chịu trách nhiệm với tương lai, tích cực nỗ lực để gia nhập vào đội ngũ những người cầu tiến, ngày mai chắc chắn bạn sẽ thành công.




ST 






Thứ Hai, 23 tháng 2, 2015

Thứ Ba, 10 tháng 2, 2015

Lý sự Tuesday!




 Sáng nay nắng nhẹ và đẹp,  mình thức sớm nghe mùi cafe văng vẳng từ đâu đó, thế là a lê hấp quần jeans, giày ống, áo thun,  cột tóc đuôi ngưạ phóng xe ra Starbucks...
Mở cửa bước vào, các anh chị trắng bóc đang xếp hàng ngay ngắn lịch sự chờ,  OK mình cũng vậy chứ, lẳng lặng làm y chang... Line hơi dài nhưng phục vụ nhanh, đang hít thở mùi cafe thơm lừng thì cũng tới mình, vui vẽ chờ vui vẽ pay và bước ra xe với một cúp Expresso Machiato ấm nồng của anh Ý ẹ... :P

Đến văn phòng trễ 5phut, nhân viên đứng chờ "Gut morning, Boss..."  OK Salem tui lên giây thiều cho ngày mới đây...

Mình bước ra ngoài hit thở không khí trong lành, đuơng nhiên tay trái là phone, tay phải là cafe theo thói quen, nhìn đám nhân viên lau chùi quét dọn, chẳng hiểu dân ba tàu ăn uống thế nào mà ngày nào cũng như bày cổ, đủ các thứ chiên xào mặn, nguời Việt mình đi làm ăn uống đơn giản hơn,  những ai đi làm công nhân còn xách lon xách bị, người tư nhân chỉ một cốc cafe và lunch thì chạy ra ngoài kiếm gì  từ từ ăn...  đa số là ăn nhẹ cho qua buổi trưa...

Chẳng biết trưa nay sẽ ăn gì, La Madeline salad trái cây vậy!

Lâu rồi không vào đây gõ lách cách gì, đêm qua trằn trọc vào đọc cmmt cũng gõ được vài chữ như...đêm khuya chưa ngủ...trằn trọc nghe nhạc...đọc lại thấy hơi phản khoa học quá nên deleted deleted!

Entry viết về đêm luôn đầy tâm trạng, mà viết đầy tâm trạng khi đọc lại thấy đời lắm thương đau, deleted là đúng rồi suy nghĩ gì nữa nhỉ???


 hv



Thứ Ba, 3 tháng 2, 2015

Nhớ Em Mùa Đông!









Houston chìm trong cơn mưa phùn, kéo theo gió rét lạnh co ro...

Ly cafe trên bàn desk làm việc đã vơi rồi lại đầy,
đến ly thứ 2... 
lòng vẫn lạnh như mùa đông.

Gửi đến các bạn bài hát của nhạc sĩ / ca sĩ Trịnh Lam, một sáng tác rất hay, nồng nàn và dịu êm trong đêm đông băng giá, được sáng tác từ trong tuyết trắng, chút tình Nhớ em mùa đông...của Trịnh Lam, một người bạn rất thân của HV!


hv